"Anh Đại Sơn của em  lẽ  lên núi đốn củi với hai  em Chu Đống , gần đây đều   núi  việc, dù  cũng  đốn thêm củi cho năm  để bên nhà Thanh Phong đốt lửa, cũng khá bận, chủ yếu cũng là   hôm nay hai   tới đây, nếu  thì  kêu   đừng ."
"Chuyện    gì, củi lửa cho mùa đông quan trọng hơn." Đặng Phúc Hải  .
Trần Quế Hoa liền : "Chờ dưa chua muối xong, đến lúc đó xem chú Hồ   thành phố , nếu , sẽ đưa một ít qua."
"Vậy bác cũng  khách sáo với cháu ." Bác tư Tống  với cô .
"Đều là  trong nhà, khách sáo gì ?" Trần Quế Hoa  : "Bác  , cháu   ngoài giúp đỡ hai  họ."
Liền   ngoài bên ngoài muối dưa chua.
Bác tư Tống mới nhỏ giọng  với bác cả Tống: "Chị dạy dỗ như thế nào mà  nhiệt tình thoả đáng đến ?"
Bác cả Tống hất cằm hướng về vại sữa mạch nha và sữa bột, đây là ngọn nguồn của sự nhiệt tình hào phóng thoả đáng.
Bác tư Tống lập tức  lên.
Tính nết của vợ cháu trai vẫn  đổi, chỉ là bà  cũng   gì.
TBC
Bác cả Tống mới hỏi : "Gặp Thanh Phong   ?"
"Đã gặp ."
Bác tư Tống thu  nụ , mang theo vài phần phiền muộn,   may mắn : "Dao Dao chăm sóc Thanh Phong  khá."
Tuy rằng cháu trai  trở thành như , nhưng trạng thái tinh thần và các phương diện khác đều  khác gì lúc .
Càng khó đến chính là, bà   hề  thấy một chút gì gọi là chán nản và oán giận từ   cháu dâu, ngược ,   cháu dâu   sự nghị lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-106.html.]
Tinh thần phấn chấn bồng bột, trông tràn đầy năng lượng!
Tựa như   gì  thể đánh bại cô, cho dù trời  sập xuống vẫn sống !
Cháu trai cưới   vợ  ,   gì để chê.
"Dao Dao thì  cần  , nhưng   cho chị sầu nhất chính là thằng nhóc , sáng nay chị mới mắng nó một trận xong!"
Bác tư Tống khó hiểu: "Thanh Phong ?"
"Chị kêu nó nắm chắc thời cơ sinh con với Dao Dao, nhân lúc hiện giờ chị còn  việc , đến lúc đó  thể chăm sóc Dao Dao ở cữ, giúp đỡ nuôi nấng đứa nhỏ, nhưng em đoán xem nó nghĩ như thế nào?"
"Thằng bé   ?"
Bác cả Tống  đến chuyện   cảm thấy tức giận, nhưng cũng đè thấp thanh âm,   con dâu ở bên ngoài  .
"Em  xem, nó  đến tuổi , Dao Dao cũng  còn nhỏ, kêu nó sinh con, nó còn  chờ một chút!"
"Chờ gì? Có   thể còn  khôi phục  ?"
"Làm gì  khôi phục chứ, Dao Dao ngày đó cũng   với chị,  thể nó  , nhưng nó   vợ nó nghĩ kỹ,  cho vợ nó thời gian để hối hận, trong lòng nghĩ gì chị  hết đó!" Bác cả Tống .
Bác tư Tống  khỏi : "Thằng nhóc    hồ đồ như ? Dao Dao lúc nãy còn  với em, con bé    sẽ mệt, nhưng sự mệt mỏi của  thể  coi là mệt, chỉ cần tâm lý  mệt là , em  xong cũng thấy an ủi! Con bé thật sự là đối xử thật lòng với Thanh Phong!"
Bác cả Tống thở dài: "Em cũng   cho nó, chị cũng  lớn tuổi,  thể càng ngày càng yếu, chị  thừa dịp lúc còn  thể  việc  giúp đỡ một phen, nếu bọn nhỏ nỗ lực hơn, sang năm lúc  đứa nhỏ cũng đầy tháng , năm  ba năm  đều  chạy nhảy đầy đất, nháy mắt liền trưởng thành!"
Bác tư Tống cũng tán đồng: "Đợi lát nữa em sẽ trở về  với thằng bé, để Dao Dao hầu hạ chiếu cố nó thì  , bây giờ còn để Dao Dao ở góa trong khi chồng còn sống, đúng là cái thứ   gì."
Bác cả Tống cũng cảm thấy .