Nhìn Đại Hoàng cao to chắc nịch nhe răng trợn mắt với chính , bộ dáng dữ tợn  khiến  Kiều theo bản năng  xoay  bỏ chạy, nhưng bà  cũng khá gan .
Tuy rằng bà  run run, nhưng vẫn    nhúc nhích,  về phía Kiều Niệm Dao: "Tiểu Oản,   con hận nhà  đẻ, nhưng năm đó cho dù  một chút đường sống, thì  và cha con cũng  nghĩ đến chuyện đó, Tiểu Oản, nửa đời     với con, nhưng nửa đời    thể   với con nữa,   mang con , con còn trẻ như , cả đời  thể đáp ở   Tống Thanh Phong !"
Nhân lúc còn trẻ, còn  thể bán thêm một !
Cho dù là hàng secondhand,  thể so  với lúc còn con gái, nhưng cũng  thể bán  hai ba trăm, cho dù vô dụng thì ít nhất cũng  vài trăm!
Mẹ Kiều  thấy dung mạo mấy năm nay   tổn hại một chút nào của con gái, trong lòng mưu tính như .
Làm  Kiều Niệm Dao    mưu tính của bà  ,  một tiếng: "Dẫn   ? Được thôi, trả  500 đồng tiền , Tống Thanh Phong liền thả  ."
Sắc mặt  Kiều cứng đờ: "Nếu   tiền, thì  sẽ  nhăn mày một chút, nhưng 500 đồng tiền lúc  đều  dùng để cưới vợ cho hai em trai con, còn mua chiếc xe đạp, xây nhà..."
Không còn dư  đồng nào.
TBC
Kiều Niệm Dao  lạnh: "Không  tiền thì bà  cái rắm?"
Nói xong xoay  liền ,  chuyện với loại hoa sen già  chính là lãng phí nước miếng.
Mẹ Kiều  kêu cô, nhưng Đại Hoàng  nhe răng với bà , bộ dáng như  xông lên cắn , thì sợ  chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-109.html.]
Chỉ  thể xoay   tới chỗ bác cả Tống.
Vừa  thấy bác cả Tống, bà  liền mềm mại mà quỳ xuống: "Chị , em   như  là quá đang, nhưng Tiểu Oản nhà em hiện giờ mới bao nhiêu tuổi chứ? Con bé chỉ mới 24 tuổi, cả đời    sống với một   liệt  giường Tống Thanh Phong, thì   con bé sống ? Chị , chị giúp em , cho Tiểu Oản nhà em một con đường sống , nửa đời  con bé sống ở nhà  đẻ khổ như , để nửa đời  của con bé  viên mãn , em dập đầu với chị!"
Bác cả Tống còn   xong, Trần Quế Hoa là  đầu tiên nhảy dựng lên: "Bà bớt  mơ giữa ban ngày ! Lúc  chính là Thanh Phong tiêu 500 đồng tiền cưới Dao Dao trở về, hiện tại Thanh Phong  , bà liền  tới mang em   ? Bà nghĩ  nhỉ, xem 500 đồng tiền  là Thanh Phong vứt  ? Bà  mang Dao Dao  cũng , trả  500 đồng tiền, một đồng cũng  thể thiếu!"
"Nếu mà  thể lấy  tới, thì     trả chứ?  đều  tiêu..." Mẹ Kiều quỳ  mặt đất,  nức nở.
"500 đồng tiền, tiêu hết  còn đồng nào?" Trần Quế Hoa mở to hai mắt .
500 đồng tiền đó, cả đời cũng xài  hết!
Mẹ Kiều: "Hai đứa con trai trong nhà cưới vợ, mua chiếc xe đạp, xây hai gian phòng..."
"Vậy bà còn dám tới  mang Dao Dao trở về ? Bà nghĩ  quá nhỉ, đây là  Thanh Phong mất cả  lẫn của mà!" Trần Quế Hoa  lạnh.
Vẻ mặt  Kiều cực kỳ bi ai  về phía bác cả Tống: "Chị , em  như  là quá đáng, nhưng Tiểu Oản nhà em còn trẻ như , em  thể trơ mắt  con sống như thế, cầu xin chị đại phát từ bi, thả Tiểu Oản nhà em  gả chồng , em dập đầu với chị!"
Nói xong còn dùng sức dập đầu.
Một đường bà   đây, cũng   ít  trong thôn  bà .
Xung quanh cửa nhà   ít  đang vây xem náo nhiệt.