Tống Thanh Sơn : "Tay nghề mộc của Chu Đống , xem      xe lăn ? Nếu  thì  một cái,   cũng  thể  xe lăn!"
"Chu Đống dạo  bận, đợi mùa đông rảnh rỗi,   sẽ  cho  một cái." Tống Thanh Phong gật đầu.
"Vậy thì ."
Tống Thanh Sơn liền trò chuyện với Tống Thanh Phong về chuyện của đại đội, còn  chuyện của công xã.
Bên   ý định sửa đập nước.
Tống Thanh Phong cũng  đập nước đó,  đây cùng Tống Thanh Sơn và những  khác  ít  đến đó tắm rửa, bơi lội.
Để bọn họ  chuyện.
Mã Quế Liên và Kiều Niệm Dao  nhà  chuyện phiếm,  đến chuyện của  Kiều.
"Chó sói đến nhà gà chúc Tết,   ý  gì,  cần để ý đến bà ." Kiều Niệm Dao lấy len  đan.
Nhà họ Kiều bên  chắc chắn là   ý  gì.
Mã Quế Liên : "Chu Tiểu Sơn  đánh là vì chuyện ,  sợ em  nhà  đẻ thuyết phục, cho nên mới nghĩ như !" Giọng điệu  chút khinh thường.
Ai mà   hai vợ chồng Chu Tiểu Sơn sợ   phiền, mới vội vàng tìm  đến ở rể.
Kiều Niệm Dao thản nhiên : "Hai vợ chồng bọn họ thật sự quá lo chuyện bao đồng, nhưng  cần thiết, cho dù bọn em nghèo c.h.ế.t đói chết, cũng sẽ  đến cầu xin bọn họ."
"Sao  thể như  , tuy rằng cuộc sống sẽ khó khăn hơn một chút, nhưng còn  các bác của  , sẽ  ai khoanh tay   , yên tâm !"
Kiều Niệm Dao mỉm : "Ngoại trừ bác hai, ba những  bác còn  đều , đều quan tâm Thanh Phong, nhưng thời buổi  ai cũng khó khăn, chúng em  dựa  chính ,    phiền  khác quá nhiều, chị xem đội còn cho chúng em một con dê con, nó ở nhà em lớn lên  , đây cũng coi như là một khoản thu nhập, đợi sang xuân năm , em xem  thể  công việc của lao động chính thức , cuộc sống tuy nghèo một chút, nhưng dù  cũng  thể sống tiếp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-123.html.]
Mã Quế Liên  xong, trong lòng dâng lên cảm giác chua xót.
Người phụ nữ  như ,   phận  khổ như thế!
"Chị dâu đừng  vẻ mặt đó, em  thấy khổ ." Kiều Niệm Dao mỉm : "Cuộc sống hiện tại,  là điều mà  đây em  dám nghĩ tới."
Cuộc sống tận thế, nguy hiểm  bao? Thật sự là lúc nào cũng  thể  giết.
 cuộc sống bây giờ yên , bình yên  bao? Ăn no mặc ấm, ban đêm ngủ còn  chồng sưởi ấm giường, cô thật sự yêu nơi , yêu cuộc sống hiện tại.
Mã Quế Liên  xong càng thêm chua xót.
Dù    đều  Kiều Niệm Dao từ nhỏ  sống những ngày tháng như thế nào.
Cô gái xinh  như ,  cha   lỡ dở đến tận hai mươi hai tuổi mới lấy chồng, còn suýt  bán cho lão già góa vợ,  cha  ruột ép đến mức  nhảy sông tự tử.
Phải tuyệt vọng đến mức nào mới   chuyện đó?
TBC
Nửa đời  khổ sở như , nửa đời    sống như thế , nếu là  phụ nữ khác, đều  thể chấp nhận ,  nghĩ quẩn  là kiên cường lắm ,  mà cô còn  đây là cuộc sống mà  đây cô  dám nghĩ tới.
Hoàng liên cũng  khổ bằng cô.
Muốn  mà   nên lời, Mã Quế Liên bèn chuyển chủ đề,  đến chuyện tối qua  chồng cô , cũng chính là  Thanh Sơn, đến đỡ đẻ cho Lâm Hiểu Nguyệt.
Mẹ Thanh Sơn giỏi đỡ đẻ, trong thôn sinh con cơ bản đều tìm bà .
Một   ở ngoài thôn, cũng đều cảm thấy kỹ thuật của bà  , nếu kịp thời gian cũng sẽ chạy đến mời bà  qua.
"Hiểu Nguyệt sinh  ?" Kiều Niệm Dao mới .
"Ừ, sinh con gái."