Lần  cô đến đó cũng  đối phó với lão bạch liên hoa họ Kiều đó mới , cũng  khiến tất cả    cho rõ thái độ của cô là gì!
Thế nhưng Tống Thanh Phong  cực kỳ tự trách vì    chẳng thể giúp cô  một tay!
"Đừng nghĩ như ,     giúp  gì ,   cho em  nhiều dũng khí, khiến em dám  lên đấu tranh với cái gia đình  từng ép em đến mức  thể thở nổi đó mà!" Kiều Niệm Dao .
Tống Thanh Phong ôm lấy cô: "Là  vô dụng."
Kiều Niệm Dao  gần hôn  một cái: "Không cho phép   chính  như , ở trong lòng em,  chính là một  đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, còn mạnh mẽ hơn tất cả những  đàn ông khác. Tại  đất nước chúng    thể  một cuộc sống yên bình như ngày hôm nay chứ? Đó chính là nhờ những  đàn ông như các   xông lên phía  bảo vệ chúng em,  thể hiện tại   lui xuống vì  thương, nhưng đây cũng chính là huân chương của , chứ   là khuyết điểm, cho nên    nghĩ như  nữa!"
Tống Thanh Phong ôm lấy vợ , trong lòng  đều là nỗi đau đớn, buồn rầu, và cả một tình yêu sâu đậm.
Nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm  khi trời còn  bình minh thì Kiều Niệm Dao  đạp xe tới công xã mua lòng heo, còn thêm cả dồi, gan heo, lỗ tai heo cũng , cuối cùng là mua một miếng thịt.
Tất cả đều là chờ  đánh một trận xong sẽ mang  đãi khách.
Mua xong những thứ  thì Kiều Niệm Dao lập tức  trở về nhà.
Lúc  bữa sáng, cô cũng  nhanh chóng rửa sạch và gói hết lòng và dồi heo , đến khi đánh xong thì  về  tiếp!
Chờ  khi Tống Thanh Phong đánh răng rửa mặt  cùng cô ăn bữa sáng xong thì cũng  đến giờ hẹn.
Cũng chính lúc , Trần Quế Hoa mang theo mấy thím  tới cửa.
Mã Quế Liên và chị dâu Ngô cũng  theo, : "Bọn chị cũng  theo tiếp sức cho em!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-182.html.]
Kiều Niệm Dao   thì   thể cự tuyệt: "Cảm ơn các chị dâu!"
Bác Tống cũng tới, dặn dò: "Qua bên   thì cháu nhất định  cẩn thận một chút, cháu thế    là đối thủ của bọn họ , cứ để mấy thím khác tới đánh là !"
Bà  cũng hết sức ủng hộ cháu dâu giải quyết một cách kiên quyết với nhà  đẻ vô ơn bội nghĩa .
TBC
Nếu  thể khiến bọn họ nhớ cho kỹ thì càng !
Chứ nếu cứ mãi dây dưa như  thì chẳng  là quá phiền phức  ?
"Bác Tống yên tâm, cháu hiểu rõ mà." Kiều Niệm Dao gật đầu một cái.
Trước khi rời , cô  trong nhà  với Tống Thanh Phong: "Ở nhà chờ em, bọn em sẽ mau chóng trở về thôi!"
"Vợ, em nhớ cẩn thận một chút đấy nhé." Tống Thanh Phong .
Kiều Niệm Dao gật đầu một cái, cô đưa bác Tống  nhà với Tống Thanh Phong  mang theo d.a.o phay và rìu bước  ngoài.
Một đám   thấy thì giật nảy , Trần Quế Hoa vội vàng : "Dao Dao, em mang mấy cái  theo  gì ? Chúng  chỉ là  đánh một trận thôi mà, cũng  thể  ầm ĩ thành án mạng  !"
"Yên tâm, em vẫn còn yêu quý cái mạng nhỏ  của em lắm,   em   thể vì cái hang ổ thối nát đó mà  hại chính  ? Em  ý định riêng nên mới mang theo mấy thứ  đó!" Kiều Niệm Dao .
Giết ? Làm   thể , g.i.ế.c cái hang ổ nhà họ Kiều  cô cũng sợ  bẩn d.a.o của cô đó!
Nghe  thì   mới thở phào nhẹ nhõm.
Kiều Niệm Dao : "Mọi  hãy cùng theo cháu, hôm nay chúng  hãy  một chuyến !"