Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chu Tả   ở ngoài cửa từ  lâu. Sau khi  đến đây, cũng  thể nhịn  thêm nữa mà bước ,   với Trần Hữu Minh: "Chú đừng lo lắng về chuyện  nữa. Hiện tại, nếu cô chú   thể tự chăm sóc  thì cứ để họ chăm sóc. Đợi đến khi mang thai, nếu  thể chăm sóc  nữa thì cháu sẽ cùng với Chu Đông và Chu Lương qua giúp đỡ,  cần đến chú !"
Vả ,  chú họ nhà bà dì hai  cũng chẳng  thứ  lành gì. Nếu để chú  đến đây thì chẳng khác nào dẫn sói  nhà!
Đến lúc đó, đừng  là giúp đỡ cô chú mà e là cô chú ngược , sẽ còn  chăm sóc thêm một  nữa!
Hơn nữa, cô chú của   cũng  cần chú   đến. Hai  họ vẫn còn  lắm!
TBC
Trần Hữu Minh : "Các cháu đều  việc riêng  bận,   mà  thể lo  cho Thanh Phong? Sau khi Thanh Phong  trở về, các cháu  qua thăm  mấy  mà còn dám  thế?"
Những lời  dứt khoát và cứng rắn đến mức khiến Chu Tả  thể   thêm một lời nào nữa.
"Dù cháu  tận tâm thì vẫn còn Chu Đông và Chu Lương mà! Chuyện  chú cứ từ bỏ dần , ba cháu cũng  thể giúp  chú gì . Đợt , vì   chuyện  ở  mặt bà nội của cháu mà   bà  đánh cho một trận! Nếu chú cũng   đánh thì cứ thử xem!"
"Cháu còn dám  chuyện với  lớn như  ?" Chu Tiểu Sơn  tiếp: "Hơn nữa, chú của cháu cũng chỉ  ý  thôi mà!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-229.html.]
"Tốt bụng như  thì thôi  nhưng  nhất là nên tự cứu lấy  !" Chu Tả hừ lạnh một tiếng,    bỏ .
"Thằng bé  bây giờ  cứng cáp ,  chuyện cũng chọc tức .  Hữu Minh ! Chuyện  đúng là   đường lui , nhân lúc còn trẻ thì nên bảo bà mối tìm nhanh hơn nữa ." Chu Tiểu Sơn .
Trần Hữu Minh tự cảm thấy rằng, bản   thật vô dụng nên cũng  tiếp tục dây dưa thêm nữa. Anh   dậy và : "Trước đây cũng là tự  qua tìm , lôi kéo  bằng những lời  ngọt ngào.  cũng vì nể tình họ hàng nên mới đồng ý chờ đợi. Hiện tại, còn  như  mong   đến đó lắm ! Nếu    ý đó thì  cũng sẽ  miễn cưỡng thêm nữa. Chỉ mong    đừng hối hận là !"
Dứt lời,   ngay lập tức rời .
Lại  đúng lúc tình cờ gặp  Ngô Mỹ Lan: "Ồ, Hữu Minh,  đến lúc nào ? Sao   nhanh thế?"
"Chị dâu, hôm nay  đến để hỏi chuyện của Thanh Phong. Nếu các    tận tâm thì tại  còn cố tình  tìm  chứ?  cũng chẳng  đến mức  ai thèm. Bà mối giới thiệu cho  nhiều lắm, chỉ là  nể tình họ hàng nên mới chịu chờ đợi.  cuối cùng, các   để cho  chờ đợi trong vô vọng như  ?"
Ngô Mỹ Lan  , liền vội vàng : "Cậu đang  gì ? Chúng   . Vào nhà , chuyện  cần   rõ ràng."
Sau khi  thấy thái độ của cô  như , Trần Hữu Minh mới đồng ý và  theo .
Chu Tiểu Sơn  thấy vợ của   đang dẫn  em họ  ,   còn  kịp  gì thì Ngô Mỹ Lan  lên tiếng : "Em họ, chuyện    là do chúng   tận tâm. Thực sự là do chị gái của  thương cháu trai quá. Lần ,  Tiểu Sơn  qua đó, để  chuyện nhưng kết quả   đánh cho một trận. Tuy nhiên, chuyện  chúng  đều vẫn luôn ủng hộ  mà.  cũng thực lòng nghĩ rằng, chuyện   thể thành công nhưng  lẽ,  sẽ còn  đợi thêm một thời gian nữa!"