Ông Mã  tính tình của cô học trò ,   chút tự hào   chút lo lắng.
Tự hào là vì với tính tình , cô sẽ  sợ   khác bắt nạt.
Lo lắng là vì,  chút giống ông  lúc trẻ, lúc thầy ông  còn sống thì  ,  khi thầy qua đời, ông    chịu  nhiều thiệt thòi,   mới hiểu  tầm quan trọng của việc giấu .
Lại thêm quá chán ghét những bộ mặt giả tạo của  đời, cuối cùng ông  chỉ chuyên tâm chăm sóc heo, ngựa, bò, dê.
Sau đó  bí thư Trương hết lời khuyên nhủ, ông  mới đến trạm y tế  việc.
Những chuyện   , nhưng hiện tại  thấy cô học trò  hăng hái như , giống hệt ông  lúc trẻ, ông lão  lo lắng.
Lo lắng cô sẽ  chịu thiệt thòi giống như ông  lúc .
 thôi, dù  thì ông  ở thành phố cũng  chút uy tín, nếu thật sự xảy  chuyện gì, ông  vẫn  thể bảo vệ cô học trò  một hai .
Nghĩ , ông lão   gì nữa.
Cứ để cô   gì thì .
"Để thầy  xem chân Thanh Phong ." Lần  ông  đến là  đầu tháng,  gần một tháng ,   chân  hồi phục đến .
"Đã  hơn  nhiều  ạ." Kiều Niệm Dao  theo ông cụ  nhà.
"Thầy." Tống Thanh Phong cũng gọi.
Mã lão: "Để  xem chân cho  ."
Tống Thanh Phong gật đầu, Kiều Niệm Dao liền giúp  cởi quần, để  quần lót cho ,  thấy chân    thể tự  cử động , mắt ông Mã sáng lên.
Quả nhiên,  sờ , ông  liền  nhịn  : "Đã hồi phục  kha khá !"
Lần  đến kiểm tra chỉ mới   20%,  một tháng, bây giờ xương  hồi phục  một nửa.
Đương nhiên chỉ đơn giản là kiểm tra xương chân, còn  kiểm tra dây thần kinh chân cho , mà dây thần kinh chân cũng  hồi phục  khả quan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-252.html.]
"Bây giờ  thể cảm nhận  sự tồn tại của hai chân  chứ?" Ông Mã   hỏi.
"Dạ !" Tống Thanh Phong gật đầu.
Ông Mã hài lòng: "Đã hồi phục  một nửa, còn một nửa nữa, nhưng theo tốc độ , ước chừng đến mùa xuân năm ,  lẽ sẽ hồi phục  ,  thể thử xuống đất  !"
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là,  tiếp tục hồi phục như .
 mà những lời   cần   , chuyện xảy    cháu rể quá mức thần kỳ, nhưng   thể hồi phục đến mức độ  , thì mười phần chắc đến tám chín phần là sẽ tiếp tục hồi phục.
Trong mắt Tống Thanh Phong lộ rõ vẻ vui mừng,   nhịn   về phía Kiều Niệm Dao.
Lúc  hốc mắt Kiều Niệm Dao đỏ hoe, cô hít hít mũi : "Tốt quá , thật sự là quá  !"
"Vợ , em đừng , đây là chuyện  mà!" Tống Thanh Phong vội vàng .
"Em , em chỉ là quá vui mừng thôi." Kiều Niệm Dao  dáng một  vợ nhỏ bé, như thể    thể che chở cho cô.
Điều chỉnh  cảm xúc, cô xoay   bưng  nồi ngỗng hầm thơm phức.
Ăn ngỗng hầm , còn  bắp cải hầm và cơm chan canh, cứ để trong nồi hâm nóng.
Lấy ly rượu , rượu là rượu Mao Đài.
Rượu sâm nhà  hết.
Tổng cộng chỉ  hai bình, ông Mã  lấy mất một bình cộng thêm một chai.
Số còn  chia cho bác cả Tống, bác ba Tống và bác út Tống mỗi  một chai.
Tống Thanh Phong cũng chỉ  một chai, nhưng chai đó    uống hết .
Người già uống xong thì tinh thần sảng khoái, còn  trai cường tráng như  uống xong thì  gào rú, bắt Kiều Niệm Dao "giải rượu" cho , chính là bởi vì bổ quá mức,  thể nhịn  nữa.
TBC
Rượu Mao Đài trong  gian thì nhiều vô  kể, Mao Đài, Ngũ Lương Dịch gì đó,  nhiều.
Loại nào cũng , chai Kiều Niệm Dao lấy  là loại cũ, loại cũ thì cũng gần giống như loại của thời đại .