Ba mươi  hết trận, mùng một tiếp tục chiến.
Tuy rằng ngày mùng một Tết trạm xá cơ bản   bệnh nhân, nhưng là bác sĩ cũng  thể nghỉ.
Không  bệnh nhân, họ liền tranh thủ thời gian rảnh rỗi  để  cao dán, thuốc mỡ.
Mấy thứ  nhu cầu sử dụng  lớn, cần  mất thời gian để nấu và cô đặc.
Hôm nay, bác sĩ Tiểu Trân cũng  , cô  cùng Kiều Niệm Dao nấu cao.
Kiều Niệm Dao quan tâm hỏi: "Em đỡ hơn ?"
Bác sĩ Tiểu Trân lắc đầu: "Vẫn như cũ." Phản ứng thai nghén vẫn dữ dội như .
Sau đó, cô    việc  than thở với Kiều Niệm Dao, hôm qua cô  và bác sĩ Hoàng về nhà họ Hoàng ăn cơm tất niên.
Cô   ốm nghén nặng,  ngửi  mùi dầu mỡ,  thể giúp đỡ việc bếp núc,  chồng cô  liền  móc mỉa cô .
Nói rằng bà    phúc để hưởng, cả đời vất vả, lúc trẻ thì hầu hạ  chồng, bây giờ già    hầu hạ con dâu.
Cả đời vất vả như , thà c.h.ế.t sớm cho xong!
"Ngày đầu năm mới mà bà    những lời như , chị   trong lòng em khó chịu như thế nào !" Bác sĩ Tiểu Trân .
Cô   với tình trạng của  thì  thể giúp  gì, phản ứng thai nghén thật sự quá dữ dội, vì  cô   cố ý mua  nhiều đồ mang về nhà chồng.
Lì xì cho ba  chồng cũng  hậu hĩnh!
Kết quả là bữa cơm tất niên  ngột ngạt khó chịu như !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-262.html.]
"Hai  đều  công việc  định, lẽ   chồng em  coi trọng em mới đúng chứ,  bà   đối xử với em như ?" Kiều Niệm Dao khó hiểu hỏi.
Bác sĩ Tiểu Trân : "Vì em mà Gia Quyền dọn  ngoài ở riêng, bà     thể tỏ thái độ  với em  chứ? Trước , khi   còn ở nhà, mỗi tháng  đưa cho bà  một nửa lương, bây giờ dọn  ngoài, mỗi tháng chỉ đưa hai đồng tiền phụng dưỡng."
Đây chính là nguồn gốc của  mâu thuẫn.
Lần đầu tiên cô  đến nhà bạn trai chơi,  chồng  cho cô  một "trận" hạ mã uy,  chỉ , còn  bóng gió rằng   ở chung thì tiền lương  nộp lên một nửa.
Bác sĩ Tiểu Trân vẫn luôn trì hoãn chuyện kết hôn cũng chính là vì lý do .
Cô    ở chung với  chồng, tiền lương của cô  cũng tuyệt đối  đưa một nửa cho bà , chuyện    gì để thương lượng.
Cũng bởi vì bác sĩ Hoàng thật lòng thật  với cô , dùng tiền tiết kiệm  mua căn nhà nhỏ đó, nếu  thì bác sĩ Tiểu Trân  sớm chia tay với   .
Cô   sợ  sống chung một mái nhà với   chồng đó.
Nếu thật sự  ở chung, chỉ  thể chia tay với bác sĩ Hoàng,  nên để  đau khổ.
Hiện tại, hai vợ chồng  thể sống yên  như  đều là nhờ cô   đây kiên quyết giữ vững lập trường,  chịu nhượng bộ, nếu  thì chỉ cần nghĩ đến thôi  thấy phiền lòng .
Kiều Niệm Dao  thật: "Một tháng đưa hai đồng cũng  ít ."
Bác sĩ Hoàng và bác sĩ Tiểu Trân tự nấu nướng ăn uống, hai đồng đó chỉ là tiền phụng dưỡng, hơn nữa   cũng   con một, nhà  mấy  em trai.
Trách nhiệm phụng dưỡng cha  cũng   do một    gánh vác, đưa hai đồng đương nhiên là  ít.
Nếu mua lương thực, một cân bột ngô là chín xu, mười cân là chín hào, hai đồng  thể mua  hơn hai mươi cân lương thực,   thể coi là ít ? Chưa kể đến tiền lì xì năm mới.
TBC
Bác sĩ Tiểu Trân : "So với việc  đây  đưa một nửa lương thì ít hơn nhiều, bà    thành kiến với em!"
Kiều Niệm Dao nhỏ giọng hỏi: "Bác sĩ Hoàng  ?"