Nhân viên chăn nuôi cũng  kinh nghiệm nên  chuẩn  từ , bọn  bưng một chậu thức ăn lớn cho heo lên, heo  sinh xong bụng đói kêu vang hồng hộc bắt đầu ăn.
Mà chuyện kế tiếp, ông Mã cũng  cần quản nhiều, chỉ dặn dò nhân viên chăn nuôi một câu quan trọng.
Bởi vì heo con quá nhiều,  dễ xảy  tình huống heo  đè c.h.ế.t heo con.
Người chăn nuôi cũng  điều đó.
Ông Mã dẫn theo Kiều Niệm Dao với bác sĩ Hoàng  về.
Bác sĩ Hoàng tò mò : "Ông Mã,  ông  những thứ  ?"
"Cái  đơn giản mà,  một chút là ." Ông Mã chí đắc ý .
Ông cũng chẳng hiểu nữa, học y đàng hoàng thì  , thầy của ông còn mắng ông là gỗ mục  đẽo  nữa mà.
Ngoại trừ học y  thì mấy chuyện  ông   là  ngay.
Mà kỹ thuật khám của ông cũng ,  lấy  khoe  mặt học trò như  cũng  tệ lắm.
Kiều Niệm Dao cũng   ông cụ đang kiêu ngạo,  tâng bốc: "Thầy  thiên phú như ,  thể chia cho con bớt  ?"
Ông Mã như  vểnh đuôi lên: "Ai  thiên phú của con kém chứ? Chỉ là so với thầy thì chắc  bằng, nhưng con cũng là  nổi bật, đừng tự coi nhẹ  quá." Không thể đả kích học trò .
Kiều Niệm Dao  : "Vậy con nhất định sẽ tiếp tục cố gắng."
Thầy cô thật sự là   đầu sở y tế.
Bác sĩ Hoàng luôn  bái sư, thế nhưng hoa rơi cố ý lưu thủy vô tình, ông cụ chướng mắt.
Không chỉ chướng mắt, ông còn cảm thấy     thành ý nữa.
Làm gì  chuyện như Kiều Niệm Dao,  quỳ xuống dập đầu hành đại lễ  dưỡng lão, còn  bánh bao sủi cảo lấy tới,  sự oanh kích của đạn pháo bọc đường , ông cụ quả thực   sức chống cự!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-265.html.]
Mà hiện tại ông cũng ngày càng thấy hài lòng hơn.
Học trò  của ông  thiên phú  , còn hiếu thuận nữa.
Nay cô   cho ông mấy bộ quần áo chăn mền  thì  , cô còn thường hầm thịt đến biếu ông nữa.
Sau đó còn tặng ông  ít bánh bao sủi cảo và mì khô.
TBC
Trong phòng ông  lò vi sóng nên dù là sủi cao  mì sợi cũng chẳng  gì khó khăn, bỏ  là ăn  ngay.
Bánh bao cũng ,  ăn thì cho  nồi hấp là .
Rất bớt việc.
Còn  đường đỏ gì đó nữa, đường sữa táo đỏ rong biển vỏ tôm trứng gà.
Mặc kệ  món gì ngon, cô cũng  quên mang cho ông một phần.
Đi  để tìm  một học trò ngoan như  chứ?
Thời gian trở về sở y tế cũng  còn sớm, lúc trở về còn  một bà lão đang chờ Kiều Niệm Dao.
Hiện tại các bà  cần xoa bóp, ai cũng đòi Kiều Niệm Dao chứ   bác sĩ Tiểu Trân.
Kiều Niệm Dao lập tức xắn tay áo bắt đầu xoa bóp cho bà cụ .
Bác gái  ở công xã,  khi  còn cầm cho Kiều Niệm Dao hai quả cam: "Cô gái nhỏ, cảm ơn cô nhiều lắm, cô xoa bóp giỏi thật đấy!"
Kiều Niệm Dao đẩy: "Bác  đóng phí  mà, bọn cháu  nhận đồ của dân , như   hợp quy củ."
 bà cụ kiên trì cho rằng: "Phí thì phí chứ, còn đây bác cho cháu ăn mà, chỉ  hai quả cam thôi cháu cứ cầm lấy , đừng sợ lãnh đạo  gì!"
Kiều Niệm Dao buồn , cô đành nhận lấy, dặn dò một ít chuyện  mới tiễn bác gái rời .
Hai quả cam cô chia mỗi  một quả với bác sĩ Tiểu Trân.