"Bác cũng  hiểu nổi cháu suy nghĩ thế nào nữa, để Hữu Minh đến nhà thì  gì  ? Bây giờ cháu  những tàn tật, mà còn  thể sinh con  nữa, cháu  vợ cháu trông cậy  cái gì trong nửa đời còn  đây?"
"Bây giờ con bé  thể ở bên cạnh chăm sóc cháu chu đáo như , bác cũng  con bé  bỏ công bỏ sức, bác cũng khâm phục nó, nhưng  xưa  câu, hoa  nở trăm ngày,    ngàn ngày, mày thậm chí còn  thể sinh con,   nó  thể ở   ?"
" để Hữu Minh đến đây, để nó gánh vác gia đình thì khác, hai đứa là  em họ, nó cũng  một nửa dòng m.á.u của nhà , giúp cháu nối dõi tông đường thì  gì  ..."
"Trần Hữu Minh ? Sao    dám đến?"
Tống Thanh Phong    bà  dài dòng, ngắt lời,    nhịn   đánh !
"Nó  vợ cháu đánh thành  như , bây giờ ngay cả   cũng  , đang ở nhà nghỉ ngơi, cháu bảo nó đến thế nào?" Bác hai Tống khó chịu .
"Vậy bac còn gì   nữa ?" Tống Thanh Phong  chằm chằm bà : "Nếu , bác  thể !"
Tình cảm của  đối với  bác thứ hai ,  thể  là  cạn kiệt!
Đã như , thì  cần  khách sáo với bà  nữa.
Bác hai Tống cũng trợn tròn mắt: "Bác  với cháu nhiều như , cháu một câu cũng   lọt tai hả? Còn nữa, đây là lời một đứa cháu nên  ? Cháu là cháu ruột của bác! Cháu dám đuổi bác ?"
"Tại  cháu  dám?" Ánh mắt Tống Thanh Phong lạnh lùng tột độ, chỉ  cửa lớn: "Ra ngoài!"
Bác hai Tống tức đến run , nếu cháu trai  vô tình thì cũng đừng trách bà  vô nghĩa, trực tiếp : "Muốn bác  ngoài cũng , bồi thường tiền thuốc men cho Hữu Minh, nó  đánh thành  như ,   một trăm tám mươi đồng thì đừng hòng đuổi bác !"
Bà  vẫn  quên mục đích đến đây hôm nay.
Bà  đến đây là để đòi tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-305.html.]
Trở về với bộ dạng  mà vẫn  thể ăn ngon mặc ,   mang theo bao nhiêu tiền xuất ngũ về, nhất định  bồi thường một ít để con trai lấy vợ.
Dù  bây giờ con trai cũng   đến ở rể nữa.
"Không  một trăm tám mươi đồng thì đừng hòng đuổi cô  ?"
Tống Thanh Phong còn  kịp , bác cả Tống  tin  cầm gậy  , còn  lạnh đóng cửa .
Bác hai Tống  thấy  chị cả uy nghiêm , đặc biệt là cây gậy trong tay bà ,  khỏi run lên: "Chị cả, chị... chị  gì ? Em đến đây để đòi tiền thuốc men cho Hữu Minh, vợ Thanh Phong đánh Hữu Minh đến mức  xuống giường , ngay cả   cũng  !"
Bà   sợ cha , cũng  sợ bác ba Tống, bác út Tống, nhưng  sợ  chị cả là bác cả Tống .
Bởi vì  chị cả  từng đánh cả quân Nhật!
TBC
Đánh bà  cũng  bao giờ nương tay, bà   phản kháng, nhưng căn bản đánh  !
Cho nên đều tránh .
Bà   cánh cửa  đóng , còn  cây gậy trong tay bà , bác hai Tống run rẩy  thôi.
 bà    câu  thì thôi,   câu , sắc mặt bác cả Tống lập tức nghiêm nghị: "Ai cho Trần Hữu Minh lá gan  tìm Dao Dao? Nó  c.h.ế.t ?"
"Chị cả, chị   em  , Hữu Minh  vợ Thanh Phong đánh đến mức  xuống giường !" Bác hai Tống hét lên.
"Cô còn dám vu oan giá họa!" Bác cả Tống  nhịn  nữa, cầm cây gậy trong tay đánh tới!
Bác hai Tống tuy né tránh, nhưng cũng  đánh đến kêu la oai oái: "Chị cả, em  lớn tuổi , chị còn đánh em, chị  đánh c.h.ế.t em !"