Bà   hỏi cháu trai một câu, cháu rốt cuộc   là đàn ông , vợ  như   bên cạnh mà cháu   động ?
Tất nhiên bà  cũng cảm thấy Kiều Niệm Dao, cháu dâu của  thật đáng thương, thật sự đáng thương.
Không trách  đây khi  đến chuyện con cái, con bé   vẻ mặt    thôi,   mấy  như !
 bây giờ bà  mới  sự thật!
Trong lòng con bé  khổ sở đến mức nào?
Thằng cháu khốn nạn  thật sự   gì!
"Bác, cháu  cháu sai !" Tống Thanh Phong nhận .
Anh thừa nhận  thực sự là một kẻ tiểu nhân hèn hạ.
Anh  chiếm tiện nghi của vợ  ít, nhưng vẫn  từng cho vợ một lời hứa hẹn.
 thực   ,    nhẫn tâm chiếm lấy vợ,  thực sự  ích kỷ một .
 lúc đó, chân   động tĩnh, khiến   thấy một chút hy vọng.
Tiếp theo, hai chân  ngày càng  hơn,   vui, thực sự  vui.
Lúc đó   nghĩ đến việc để vợ  nữa,  nghĩ rằng chân   khỏi,   sẽ sống hạnh phúc bên vợ!
Vì ,  cũng  vội vàng chiếm lấy vợ, đợi khỏi hẳn , lúc đó sẽ sinh con.
     nghĩ đến cảm giác của vợ, vợ  sinh con cho ,  chủ động bày tỏ với  mấy , nhưng  luôn từ chối, mới khiến vợ nghĩ rằng   thích cô.
TBC
Chuyện ,  đáng  đánh! Anh cũng nhận!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-320.html.]
Bác cả Tống  khách sáo, đánh  mấy cái, cuối cùng mới cảnh cáo: "Bác  cho cháu , cả đời  cháu  thể lấy   vợ như Dao Dao, đó là kết quả ông bà nội và  cháu  suối vàng phù hộ cho cháu! Nếu cháu   trân trọng,   cháu sẽ hối hận!"
"Cháu  sai  bác cả."
Bác cả Tống thấy  thực sự  sai, mới bắt đầu   vấn đề chính: "Đã  sai  thì nên đưa chuyện con cái lên lịch trình, cũng tại cháu  hiểu chuyện, nếu là  khác thì bây giờ con cái  đầy đàn , gia đình  đông vui náo nhiệt  bao?"
"Khụ khụ." Tống Thanh Phong ho khan theo chiến thuật.
"Sao, cháu còn  vội?" Bác gái Tống  khỏi : "Cháu  hai mươi tám tuổi , Dao Dao năm nay cũng hai mươi lăm, nếu năm đó cháu cố gắng hơn, thì bây giờ con cái  lớn cỡ nào ? Kết quả bây giờ vẫn   đứa nào, cháu   mức độ nghiêm trọng của vấn đề ? Thể chất phụ nữ  thể so sánh với đàn ông các cháu, phụ nữ một khi lớn tuổi, sinh con hồi phục chậm  , còn  nguy hiểm, hai mươi tuổi sinh con và ba mươi tuổi sinh con, đó là khác biệt một trời một vực, cháu  nghĩ cho Dao Dao chứ!"
Tống Thanh Phong : "Bác gái đừng lo, cháu  , cháu cũng  chừng mực, cháu và vợ cháu sẽ cố gắng!"
"Thanh Phong, chị cả!"
Đang , lúc  ở cửa truyền đến giọng   chút kích động của bác ba Tống.
"Sao em rảnh rỗi tới đây?" Bác cả Tống  thấy bà, lập tức  .
"Em đưa ít trứng gà tới cho Thanh Phong ăn." Bác ba Tống xách giỏ trứng gà vội vã  cửa.
Đại Hoàng ở cửa cũng  ngăn cản bà, bởi vì nó  thông minh, phân biệt  tình huống.
"Bác ba." Tống Thanh Phong chống gậy  dậy,  chào hỏi.
"Thanh Phong, cháu thật... thật sự khỏe  ?" Giọng bác ba Tống  chút run rẩy.
Tống Thanh Phong  : " , bác ba bác yên tâm, cháu sắp khỏi ."
Bác ba Tống  dáng vẻ cháu trai chống gậy cao cao lớn lớn, hốc mắt  nhịn  đỏ lên.
Lúc bà tới gặp vài bác gái, bọn họ  thấy bà, liền  chân của cháu trai bà Tống Thanh Phong  khỏe , bà còn  vui, cho rằng bọn họ lấy việc   đùa giỡn với bà, vẫn là bọn họ nhiều  bảo đảm với bà, thật , bà mới nửa tin nửa ngờ, xách theo một giỏ trứng gà nhanh chóng tới đây.