Mặc dù nghề nghiệp - quân nhân   ưa chuộng vì mức lương cùng phụ cấp  hấp dẫn, nhưng đối với những  nông thôn mà  còn   năng lực cực kỳ xuất sắc, mà   hết khổ thì cực kỳ khó.
Rất nhiều vợ quân nhân  thể theo quân vì họ  thể lên chức.
Vì thế  nhiều cặp vợ chồng một năm chỉ  gặp  hai  mà thôi.
Đối với những cặp vợ chồng  kết hôn lâu thì họ cũng quen , nhưng đối với những cặp vợ chồng mới kết hôn thì thật khó, nếu vợ  thể đến thăm quân, thì    vui mừng chứ?
Vậy nên  họ  quan tâm đến vợ  chứ?
Kiều Niệm Dao : "Nói thì khổ thế thôi, chứ em  rằng  là "món hàng hot" trong đội của ,  bao nhiêu  đang chờ đợi để gả cho  đấy."
Cuối cùng, cô   hưởng lợi.
Tống Thanh Phong dịu dàng hẳn , nhưng  cũng   nữa: "Vợ ơi, em uống ."
"Được." Kiều Niệm Dao   .
"Ông cụ ? Ông còn  dậy ." Tống Thanh Phong hỏi.
"Đã dậy, sáng sớm ông     thành phố bằng xen kéo ." Kiều Niệm Dao đến đây   bác sĩ Hoàng  mới .
Sau khi ở  một lúc, Tống Thanh Phong cũng  trở về.
Bác sĩ Tiểu Trân mới  gần: "Chị Kiều,  rể quan tâm chị thật đấy, còn  mang nước gừng đường đỏ cho chị uống."
"À thực  thì   cũng giống bác sĩ Hoàng mà thôi." Kiều Niệm Dao  sợ  cô  trêu chọc,  tám lạng kẻ nửa cân.
Bác sĩ Tiểu Trân  khánh khách  ngừng.
Buồi trưa ông Mã đến.
Ông  mang về cho Kiều Niệm Dao một nghìn hai trăm đồng!
Kiều Niệm Dao ngạc nhiên một chút,  đó  và : "Ông   thành phố để bán nhân sâm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-359.html.]
"   quen cần, đúng lúc bán cho  ." Ông cụ gật đầu.
Trong vài ngày  qua, họ  đào  năm củ nhân sâm, một trong  đó do Kiều Niệm Dao đào,   dùng để ngâm rượu, nhưng  vẻ  ít, vì  ông cụ  bỏ thêm hai củ nhân sâm đào  trong ngày đầu tiên  đó.
Ba củ nhân sâm còn , cũng bán hết.
"Nhà   thể giữ  để dùng,  cần mang  bán, như    , nhà   thiếu tiền." Kiều Niệm Dao cảm thấy bất đắc dĩ.
Ông cụ : "Cũng   vì tiền,  bạn cũ của  thực sự  cần đến, vì   đưa cho  đó ."
Tất nhiên, giá cả  tuân thủ theo giá chợ đen.
Bốn trăm mỗi củ, ba củ một nghìn hai trăm, thanh toán một .
Kiều Niệm Dao chỉ  thể : "Ông cũng nên giữ  một ít cho ,  cần đưa hết cho  ."
"  tiêu đến tiền."
Mỗi tháng, ông   thể tiêu hết cả hai mươi đồng tiền lương của , thế thì  tiền  gì chứ, chẳng thà cứ để học trò tự cầm lấy.
Kiều Niệm Dao đành  nhận  tiền.
Một nghìn hai trăm đồng, đó là  tiền mà nhiều   tiết kiệm nhiều năm mới  , thậm chí  những  tích lũy nhiều năm còn   con  đó.
Sau khi ăn trưa xong, ông Mã  ngoài kiểm tra các loại dược liệu   phơi khô,   với bác sĩ Hoàng: "Hãy phơi cho kỹ,  nghĩ rằng trời sắp mưa  đấy."
"Trời  đến , mà  sắp mưa ?" Bác sĩ Hoàng ngạc nhiên.
"Trời vẫn  lắm,  mấy đám mây ở phía ,  đoán chắc một hoặc hai ngày , thời tiết sẽ đổi."
Kiều Niệm Dao  với thầy cô: "Ngay cả thời tiết ông cũng  xem cơ ?"
Kiều Niệm Dao thấy rõ sự  đổi của thời tiết, cô  cảm nhận  sự ẩm ướt trong  khí từ sáng sớm nay .
TBC
"Chuyện nhỏ thôi mà, ai cũng  nếu  kinh nghiệm." Ông Mã  quan tâm lắm.
 thực sự, những gì ông   cũng đúng.