Tất nhiên là cô  xem phim cùng với Tống Thanh Phong.
Thời đại  rạp chiếu phim chủ yếu là các loại phim về kháng chiến, yêu nước.
Khi xem xong rời khỏi rạp, Kiều Niệm Dao : "Thật sự  ."
Tống Thanh Phong  dịu dàng: "Sau , chúng  thường xuyên  xem phim nhé?"
Anh thấy  cô  tò mò khi xem phim, vì đây là  đầu tiên cô bước  rạp chiếu phim.
Tất nhiên Kiều Niệm Dao sẽ  từ chối: "Khi nào rảnh rỗi thì  thể đến xem." Dù  quá thích xem phim, nhưng đây cũng là một cách giải trí.
Thời gian  đúng buổi trưa, hai  cùng   ăn cơm trưa.
Lần  họ chọn thịt, một  gọi thịt kho tàu, một  gọi chân giò hầm, còn  một đĩa giá đỗ và một tô canh rong biển, món chính là bánh bao chay.
TBC
Dù Tống Thanh Phong và Kiều Niệm Dao  thích sủi cảo lắm, nhưng vẫn đưa  đánh giá khá tích cực cho bữa ăn .
Sau khi ăn no, Kiều Niệm Dao : "Hương vị  tồi  nhỉ."
Tống Thanh Phong nịnh vợ: "Quả thật là  tệ, nhưng vẫn kém vợ  một chút."
Kiều Niệm Dao , thực    kém gì so với cô , dù    cũng là đầu bếp  tay nghề của nhà hàng quốc doanh đấy.
Sau khi ăn no, đôi vợ chồng son cứ kẻ tung  hứng  mua quần áo trong trung tâm mua sắm.
Họ mua hai bộ áo áo mới cho thầy cô.
Vì quần áo   ông cụ  phai màu vá nhiều  lắm , nhưng việc tài nghệ may vá   lắm, nên  chung chiếc áo trông khá tơi tả.
Kiều Niệm Dao định mua cho ông  từ lâu .
Không chỉ áo mới, mà còn mua giày mới cho ông , mặc dù năm ngoái  mua giày , nhưng cũng   cả, mua thêm để ông   thể  đổi hàng ngày.
Còn về Tống Thanh Phong,  cần thiết, áo quần của  cũng xem như là đủ mặc,  cần mua thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-377.html.]
Kiều Niệm Dao cũng ,  cần thiết  mua.
Chỉ là Tống Thanh Phong  mua một thứ cho cô.
Khi  mua thịt ở chợ đen để mang về nhà ăn,   đổi một phiếu đồng hồ.
Sau đó,  kéo Kiều Niệm Dao  mua đồng hồ, để cô tự chọn một mẫu mà  thích.
Khi   khu chợ đen, thì cô đợi ở ngoài, nên Kiều Niệm Dao      chợ đen để đổi phiếu đồng hồ!
Chỉ khi họ đến quầy hàng thì cô mới .
Cô liền liếc   một cái.
"Vợ, em chọn một cái ." Tống Thanh Phong  nhẹ nhàng.
Tất nhiên Kiều Niệm Dao cũng   khách sáo gì cả,    lòng như  cơ mà, dĩ nhiên cô cũng  cần một chiếc đồng hồ, cô  dùng đồng hồ của  ở nhà và dùng đồng hồ của thầy cô ở trạm y tế nữa.
Tự mua cho  một chiếc cũng  tồi.
Vì thế cô chọn một chiếc đồng hồ đeo tay nữ, tốn hơn một trăm đồng.
Sau khi mua xong, dĩ nhiên là trở về nhà.
Trên đường về nhà, Kiều Niệm Dao  thể hiện sự cảm kích, khi    qua , cô ôm lấy eo  và : "Tại  đột nhiên   mua đồng hồ cho em?"
"Không  đột nhiên."
Khi vợ  mua chiếc đồng hồ  quà đích ước cho ,   nghĩ sẽ mua một chiếc cho vợ,   nghĩ về điều đó từ  lâu .
Tất nhiên Kiều Niệm Dao  hài lòng.
Mặc dù lúc đó cô cứ  ngon  ngọt rằng, cái nhà  chính là món quà lớn nhất mà  tặng cho em, nhưng nếu như cái gì  cũng  tặng thì là do phương thức dạy dỗ của cô xảy  vấn đề gì đó .
Nếu  chắc chắn cô sẽ   đổi một chút .
 hiện tại  cần,  đàn ông  thật sự đặt cô  trong lòng của  .