" . Chúng  nên nhanh chóng  núi tìm kiếm, đừng để  khác đào hết." Kiều Niệm Dao , nhưng  khi đào  mấy củ, cô   ý định tiếp tục đào nữa, sẽ  cho ông cụ hoảng sợ mất.
Ông Mã   học trò đang nghĩ gì, vẫn  cởi mở: "Không  cả, của hiếm  ai may   tìm thấy."
Tuy  như , nhưng  ngày hôm , ông  vẫn nhanh chóng chuẩn  gùi, gậy, thức ăn, và dẫn theo học trò  núi để tìm kiếm của quý!
Nếu  cái gì , thì nên mang về nhà chứ.
Bây giờ  là tháng Tư.
Ở địa phương của họ,  tính theo lịch Dương, mà tính theo lịch Âm.
TBC
Tháng Tư là mùa cây cỏ phát triển mạnh mẽ,  cộng thêm vài ngày mưa  ngớt.
Sau cơn mưa xuân , cây cỏ  núi phát triển mạnh mẽ.
Sáng sớm, Kiều Niệm Dao    rừng cùng ông Mã.
"Không  hôm nay chúng   thấy  sâm núi  nữa." Kiều Niệm Dao  ăn bánh trứng  .
Mặc dù ông Mã  mang những thứ  về nhà, nhưng ông  vẫn tỏ  thoải mái: "Chúng  vẫn nên tập trung  việc nhận  thuốc thôi."
Thấy  dược liệu quý hiếm thì , nhưng nếu  , thì cũng đừng nên thất vọng quá.
Dù , lấy  nhiều củ nhân sâm như  trong năm nay cũng là một điều tuyệt vời lắm , cảm giác như ông  đang mơ .
Tất nhiên Kiều Niệm Dao cũng đồng ý.
Trong thời gian tiếp theo, cô tiếp tục học cách nhận  thuốc cùng với thầy.
Nói đến phương diện ,  khen ông Mã một tiếng, vì ông  thực sự hiểu   nhiều.
Ông   về tất cả loại thảo dược.
"Thầy, thầy hiểu nhiều như , thật sự là do thầy   cùng thầy của thầy  núi học hỏi ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-381.html.]
"Tất nhiên ,    theo thầy ,      qua bao nhiêu ngọn núi đấy."
Nhận  thuốc là một kỹ năng cơ bản cần  học.
Mặc dù kỹ năng y học của ông   thầy đánh giá là kém nhất, nhưng nếu mang  so sánh với bên ngoài, thì cũng đủ để dạy dỗ  khác .
Nhận  và chẩn đoán thuốc trong núi chỉ là việc cỏn con mà thôi.
"Kỹ năng  cần  học , vì dễ nhầm lẫn giữa các loại thảo dược, cũng như  học cách nhận  tuổi của thảo dược, một  thương nhân  sẽ bán thảo dược hỏng đấy!" Ông Mã .
"Làm  để nhận   ạ?"
Ông Mã  vội vã: "Cứ từ từ, hãy nhận   tất cả các loại thảo dược trong núi ,  đó  sẽ dạy tiếp."
Trước  thầy dạy ông  như nào thì bây giờ ông  dạy  cho cô như thế.
"Mặc dù khổ một chút, nhưng học xong những thứ  cũng coi như là  nửa quãng đường ." Ông Mã  .
Hồi còn  học với thầy, ông  cứ trộm lười, vì thế  ít   thầy dạy dỗ.
Sau  khi lớn lên, học xong, ông  mới hiểu  những gì mà thầy tính toán cho .
Biết y học, thật sự là  đến  cũng  thể đảm bảo bản    đói.
Đây là một chiếc bát cơm sắt mà thầy truyền  cho ông  đấy.
Kiều Niệm Dao : " vẫn ,   gì là vất vả cả, chủ yếu là ông mới vất vả,    việc,  còn  dẫn   núi, dạy  nhận  dược liệu nữa chứ."
Ông Mã  hài lòng, học trò của ông  giờ đây  hơn nhiều so với ông   đây.
Có tài năng, sự sáng , mà quan trọng là còn chịu khó.
Dù  thì ông   theo  thầy từ khi còn nhỏ,  từng gặp  bất kỳ khó khăn nào, vì  mới   điều như .
Tuổi còn nhỏ nhưng học trò của ông   trải qua nhiều điều khó khăn,  dễ dàng, khó trách   điều như .
  khổ  sướng đấy.