Ngô Mỹ Lan cũng lười phản ứng: "Bây giờ là xã hội mới ,  còn việc nghĩ đến kiếp  nữa, chị đến  việc gì ?"
Thực là phiền phức mà, đến lắm thế!
Trần Quế Hoa  cô   chịu  khi  thấy , nên cô    lấy một cái ghế  xuống: "Chị đến đây để chúc mừng em đấu, chắc em    nhỉ? Thanh Phong sắp   tài xế ở bộ Giao thông vận tải trong thành phố đấy."
Ngô Mỹ Lan ngạc nhiên một chút: "Hả? Chị  thật ?"
"Thật mà, Thanh Phong tự   đấy! Chị và  cả Đại Sơn mới từ đó về đấy!" Trần Quế Hoa nở nụ : "Đừng  nữa, chị cũng coi như là    Thanh Phong lớn lên, từ bé chú    nhanh nhẹn, chỉ cần  là  chú  là loại   thể  việc lớn đấy! Đấy, quả nhiên  nhầm một tí nào! Đi lính mấy năm  trở thành doanh trưởng , mà    khi giải ngũ chỉ  thể trở về  nông dân ở quê, nhưng chú    bản lĩnh đổi lấy một công việc  định khác,  còn là tài xế xe tải nữa, ôi, tại  chị  sinh  một  con trai  tiền đồ như  chứ?"
Không chỉ Ngô Mỹ Lan, Chu Tiểu Sơn cũng    yên.
"Thanh Phong còn  lái xe ?" Anh  hỏi.
Trần Quế Hoa : "Chú  thế nào chứ, nếu Thanh Phong   lái xe thì     tài xế  chứ? Chú   học từ khi còn ở trong quân đội,  là khi ở trong quân đội, chú   học từ ông thầy chịu trách nhiệm bếp núc đấy,  mà xem, thực sự là  gì cũng  để phòng , chú  thật là giỏi giang, quá  tài !"
Sau khi thoả mãn thú vui của , cô  mới rời ,  khi  về, cô   với em dâu là  cần  tiễn.
"Ba, , chú họ   tài xế xe tải thật ?" Chu Hữu và Chu Trung đều  thể kiềm chế  mà hỏi.
Chu Tả : "Chắc là  sai , bác cả cũng chẳng lấy mấy chuyện    linh tinh ."
TBC
(cái đoạn  cảm giác  thiếu)
Ngô Mỹ Lan    mặt các con, nhưng trở về phòng cùng với Chu Tiểu Sơn   nhịn  oán trách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-394.html.]
"Chị  tự hào như   gì,  như thế,    còn tưởng là con trai chị   tiền đồ lắm đấy!"
Trần Quế Hoa đắc ý   Chu Tiểu Sơn  quan tâm, dù    cũng  vui.
"Em  xem   Thanh Phong cố ý  như  ?"
Ngô Mỹ Lan  hiểu: "Gì cơ?"
"Rõ ràng chân nó  thể lanh, nhưng  cố tình   khỏi,  cho chúng  hiểu nhầm!"
Ngô Mỹ Lan  lớn: "Ai  nguyền rủa chính  như ? Không  là những  miệng rộng như chị dâu cả Dương lan truyền ?"
Cô   thấy những thứ tà thuyết mê hoặc lòng   nên mới tưởng là thật đấy!
Thực sự là lo sợ    quấn lấy cả đời, nên cô   giữ  cách mà thôi.
 bây giờ   khỏe mạnh , mà còn thăng chức nữa,   trong gia đình họ,  ai dính  tí lợi nào .
 con trai lớn của  vẫn  hy vọng.
Ngô Mỹ Lan còn cố tình đến tìm Chu Tả: "Nếu con rảnh hãy ghé qua thăm chú Thanh Phong nhiều hơn, con và chú   thiết nhất, đừng xa lạ quá."
Chu Tả     cảm thấy mặt đỏ: "Mẹ,  muộn ,  nên về nghỉ ngơi sớm thôi."
"Sao ? Trước đó con còn  rằng chúng   nên  như  đấy,  bây giờ chú Thanh Phong của con   thì con  e dề thế?" Ngô Mỹ Lan  thể  .
Chu Tả còn  thể vì  chứ, tất nhiên là bởi vì  còn mặt mũi đối diện với chú họ .