Cậu hai Trác đương nhiên  chịu, nếu    rõ cháu ngoại sẽ tỏ thái độ như  còn   thử một chuyến  gì.
"Tính tình của nó  cũng  ,  dễ  chuyện !"
"Nói chuyện với nó khó, nhưng chẳng  vẫn còn vợ nó ? Vợ nó  việc ở trạm y tế. Chị dâu, chị cùng vợ  đến  chuyện với cô  !" Cậu ba Trác  mợ hai Trác và mợ ba Trác.
Mợ hai Trác   : "Chú đang  cái gì , chú nghĩ con gái nhà họ Kiều đó dễ  chuyện ? Năm đó nó  đuổi cha  ruột của   khỏi nhà và tuyên bố    rằng   cắt đứt quan hệ với nhà Lão Kiều. Năm ngoái, nó còn đưa  nhà Lão Tống về nhà,  những đánh  ruột mà còn phá tan cửa nhà, đây là  đầu tiên   thấy một cô gái như . Hôm nay   cái bộ dáng nó, như là  lấy cán chổi quét chúng   khỏi cửa , chú còn    tìm nó? Chú tự  một  ,   !"
Cửa nhà bà     phá !
TBC
Mợ ba Trác cũng  chút sợ hãi. Hôm nay bà  cũng quan sát sắc mặt của Kiều Niệm Dao, một khuôn mặt lạnh lùng.
Mặc dù  vẻ ngoài ưa  nhưng khí chất   là kiểu yếu ớt  thể nắm thóp .
" nghĩ cũng vô dụng thôi,  là bỏ ,   cũng   kẻ ngốc,   thể bằng lòng thừa nhận gia đình chúng ." Mợ ba Trác nhỏ giọng .
Trước    gặp khó khăn, cũng  giúp đỡ một chút. .
Khi    mất, bên  cũng   ai qua đó.
Năm ngoái    cõng về, nhà họ Trác càng  như  hề  chuyện gì.
Bây giờ  thành tài xế lái xe tải , vẻ vang như , còn  thể cho nhà họ Trác thơm lây ? Bà  cảm thấy cơ hội  lớn lắm.
Cậu ba Trác tức giận: "Mấy   ? Đều bỏ cuộc  ? Hơn nữa,   việc  chỉ vì   ?   một bó tuổi , còn  thể  gì nữa? Còn   là vì mấy  em Trác Minh ?
Điều  ngược   sai.
Cậu hai Trác  mợ hai Trác: "Ngày mai cô   chuyện với vợ nó xem."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-416.html.]
Mợ hai Trác  phản kháng: "Không     ? Hôm nay những gì nên   nên   đều  hết !"
"Chính là,   là chúng   , quan trọng là  hữu ích, đừng đến lúc đó  phí công tốn sức, còn  chậm trễ việc của  !" Mợ ba Trác cũng .
Cậu ba Trác cũng nghiến răng nghiến lợi : "Cho nó một cái phong bì đỏ, chỉ  là tặng nó quà  mắt thôi,  cho cái dày chút!"
Chú hai Trác  , hai mắt sáng lên: " , chúng  cũng  một cái!"
Mợ hai Trác đột nhiên cảm thấy một trận đau nhức, nhưng bà     thể bỏ con, cũng  thể thoát khỏi bẫy sói, nên chỉ  thể : "Bao nhiêu?"
Bao nhiêu?
Cậu hai Trác và  ba Trác bàn bạc một chút, cuối cùng quyết định cho một phong bì lớn đỏ năm mươi tệ.
Một nhà cho một cái!
"Năm mươi tệ?" Mợ hai Trác mở to mắt.
Mợ ba Trác cũng cảm thấy   đau đớn: "Mấy   coi tiền là tiền !"
Năm mươi tệ, đây là bao nhiêu tiền?
"Ít quá thì  dám đưa, cũng  thể hiện  tâm ý của chúng !" Cậu ba Trác : "Nếu  quyết định cho , thì  hào phóng chút, đừng  bủn xỉn!"
Lời   hai Trác cũng đồng ý: ", cho thì cũng cho , chỉ cần nó chịu nhận,   còn lo  lấy   chỗ tiền  ?"
Cháu trai  tiền đồ , lẽ nào  cần hiếu kính những    ?
Nghe  năm đó  còn mang một cái chân lợn to sang để biếu bác cả!
Muốn hỏi tại  họ  rõ ?