Kết quả học trò  , mua cho ông hai bộ để  đổi. Giày cũng mua thêm, để ông  đổi.
Ngày thường cũng , nếu  gói sủi cảo   bánh trứng, đều mang một phần qua.
Học trò như    mà tìm?
Kéo theo cả chồng của học trò bây giờ cũng hiếu kính, ông      còn  về nhà,  mang gà  đến cho ông .
Tống Thanh Phong để  nửa con gà , mang theo một túi bột mì 85 về nhà.
Kiều Niệm Dao  thấy tiếng động bên ngoài, Đại Hoàng cũng  sủa,  là Tống Thanh Phong  về.
Cô vẫn   giường tiếp tục học.
"Vợ ơi, ăn gà ." Tống Thanh Phong mang túi bột mì 85 sang phòng bên cạnh ,  mới mang gà   cho vợ.
Kiều Niệm Dao ngạc nhiên : "Gà  ở   ?"
TBC
"Mua  nhờ quan hệ bạn bè."
Kiều Niệm Dao     ở thành phố  quen   nhiều , vốn dĩ  tài xế xe tải   lợi thế nghề nghiệp, tính cách của  cũng phóng khoáng, hào sảng,  nhiều bạn bè là điều bình thường.
"Lấy cơm trong nồi  đây." Kiều Niệm Dao mỉm .
Tống Thanh Phong   ngoài bưng cơm , vợ vẫn nấu cơm bắp, còn  canh cải thảo hầm và hai quả trứng ốp la, đây là bữa tối của .
 đây  là mức sống   .
Anh bưng cơm  ăn cùng gà , Kiều Niệm Dao chỉ ăn vài miếng, còn  đều để cho Tống Thanh Phong ăn.
"Sao em ăn ít ?" Tống Thanh Phong hỏi.
Đó là vì em ăn  nổi nữa .
Kiều Niệm Dao  khi trở về  tự nấu đồ ăn ngon cho , Đại Hoàng cũng  hưởng ké, nhưng  còn cách nào khác,  thể để Tống Thanh Phong  quá nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-450.html.]
"Em   khẩu vị lắm,  buồn nôn,  ăn  nhiều,  cứ ăn ."
Tống Thanh Phong  quan tâm: "Không ăn  cơm ? Anh    khi mang thai sẽ buồn nôn, còn chóng mặt, đau bụng các kiểu?"
Kiều Niệm Dao ngạc nhiên  : "Anh hiểu  cũng nhiều nhỉ?"
"Anh hỏi bác tư ." Tống Thanh Phong : "Ngoại trừ khẩu vị  , còn chỗ nào  thoải mái ? Có cần nghỉ ngơi ở nhà ?"
"Anh đừng căng thẳng như , đều là chuyện nhỏ,  ăn , ăn xong  đánh răng, cả ngày  gặp, em nhớ ." Kiều Niệm Dao liếc xéo .
Tống Thanh Phong thấy vợ như , ngược   chút do dự.
Ăn cơm xong, hai  cùng đánh răng, Kiều Niệm Dao cũng  học nữa, gần đủ , đợi  tắm rửa, giặt quần áo xong thì  ngủ.
Nằm xuống, cô liền đòi hôn .
Tống Thanh Phong an ủi hôn cô, nhưng  kiềm chế và dịu dàng : "Bây giờ em đang mang thai,  , ráng nhịn một chút, đợi sinh xong  sẽ bù đắp cho em."
Không chỉ bác cả dặn dò, mà bác tư cũng dặn    quấy rầy vợ, để vợ nghỉ ngơi cho .
Kiều Niệm Dao thầm buồn ,  mặt dịu dàng ôm eo : "Em , em chỉ là nhớ ,   tại ,  khi  con, cảm giác như    thì  ."
Đã đủ yếu đuối  thể tự lo liệu ?
Tống Thanh Phong ôm vợ: "Vợ ơi, em đừng lo lắng,   lo hết, đừng sợ."
Anh  phụ nữ mang thai sẽ  sợ hãi, bởi vì sinh con   chuyện dễ dàng, bác tư  dặn   ở bên cạnh vợ nhiều hơn, động viên cô nhiều hơn.
Kiều Niệm Dao  gần hôn lên cổ : "Em , em  sợ cũng  lo lắng,  mong chờ con của chúng  chào đời,  cũng bình tĩnh một chút,  cần quá lo lắng cho gia đình, em và con đều  ."
Tống Thanh Phong ừ một tiếng.
Trong lòng  tràn đầy ấm áp.
Hai vợ chồng đang  như , thì phía  gió truyền đến tiếng cãi vã ầm ĩ.
"Lại cãi  ."