Hơn nữa còn  đồ ăn vặt để ăn, hạt dưa và bánh nếp,   ,  ăn đồ ăn vặt ngon, thật tuyệt vời?
Bất quá mới  xuống, liền chạy  kêu khát nước: "Bà nội,  nước ?"
"Xuân Hoa, con đưa cho bọn chúng một ấm  ." bác tư Tống liền .
"Để con ." Kiều Niệm Dao định  dậy.
Phương Xuân Hoa vội vàng : "Không cần  cần, Niệm Dao em cứ  , chuyện nhỏ  để chị  là ,    ngoài,  cần khách sáo như ."
"Vậy em lười biếng ." Kiều Niệm Dao  .
Phương Xuân Hoa  pha  ,  đó mới   cùng với Kiều Niệm Dao,  bác cả Tống, Tống Thanh Phong và Đặng Quốc Dụ, bác tư Tống, Đặng Phúc Hải họ trò chuyện.
Bác cả Tống  chuyện phiếm, chủ yếu là hỏi thăm tình hình công việc của Đặng Quốc Dụ ở bên ngoài.
"Môi trường bên ngoài  thể so với ở nhà, nhưng em  quen với nó nhiều năm , cũng  cảm thấy  gì." Đặng Quốc Dụ  .
Nói thì  , nhưng bởi vì thường xuyên bận rộn bên ngoài, nên trông ông già hơn bác tư Tống  ít,  cần hỏi cũng , cuộc sống bên ngoài chắc chắn  dễ dàng gì.
Nếu  thì  bác tư Tống   nỡ uống rượu nhân sâm  hiệu quả  như , mà  để dành cho ông bồi bổ chứ?
Chỉ cần ông về quê ăn Tết, mỗi năm Tết đến, đều  chuẩn  cho ông những thứ  nhất để bồi bổ.
Vẫn là câu  đó, đàn ông của   thương cũng   là tội  gì.
Tống Thanh Phong rót  đưa qua: "Lần  cháu gặp chú út, hình như là hơn mười năm   nhỉ?"
Anh  nhiều năm  gặp  chú út  , cảm giác như  chú út trong ấn tượng  tinh thần, dường như trẻ mãi  già.
" ,   gặp con, chú nhớ là con vẫn   lính  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-530.html.]
TBC
" ."
"Sau  chú cũng  về thăm vài , nhưng  bác tư , con   chọn,  lính , chú cũng mừng cho con!" Đặng Quốc Dụ   với ánh mắt đầy tán thưởng.
Muốn  lính   tùy tiện là , tiêu chuẩn  cao,  thể  chọn ở  đều là bản lĩnh!
"Năm ngoái lúc con về, bác cũng   thư cho chú út  rõ tình hình của con, chú út hồi thư  , bảo bác  con một tiếng, bảo con mạnh mẽ đối mặt với khó khăn, đừng để khó khăn đánh đổ, con còn  chúng  là  !" bác tư Tống liền .
"Làm chú út lo lắng ." Tống Thanh Phong  .
"Những chuyện    gì, may mắn là chẩn đoán sai, bây giờ đều   , con xem bây giờ, nếu ở bên ngoài gặp con, chú cũng  dám nhận  con,  trai trẻ trung năm xưa  trưởng thành như  !" Đặng Quốc Dụ thật lòng cảm thấy  chút cảm khái.
Năm tháng trôi qua thật nhanh.
Họ già , những  trai trẻ ngày xưa đều  trưởng thành, cũng  thành gia lập nghiệp, gánh vác gia đình!
Bác cả Tống  đứa cháu trai cao lớn, thẳng tắp , cũng  rạng rỡ: " , chúng nó đều  lớn, trưởng thành , nhưng chúng  thì già ."
"Không già  già, em thấy chị cả  trẻ hơn cả   em về,   là vì thấy con dâu của Thanh Phong mang thai song sinh, nên thấy  động lực  ?" Đặng Quốc Dụ  trêu chọc.
Bác cả Tống : "Lời em  đúng , chẳng  là nghĩ đến việc giúp chúng nó trông trẻ con, nên càng  động lực hơn ?"
Phương Xuân Hoa  : "Song sinh đấy, đều là phúc đức ."
Bác cả Tống biểu thị  lo lắng: "Có gì ."
Bụng của cháu dâu,  chỉ  hai đứa, mà là ba đứa!
Đặng Quốc Dụ cũng hỏi về tình hình lương thực năm nay ở quê.
"Mấy năm nay tình hình đều , trời thương cho ăn cơm, nhà nhà đều chia   ít lương thực." bác cả Tống liền .