Hôm  cháu dâu  châm cứu, xoa bóp cho bà , hôm nay  uống thuốc viên của ông Mã,  cơ thể bà   thoải mái.
Cảm giác như  trẻ  mấy tuổi .
Bác cả Tống  vội trở về, hiếm khi tới một chuyến, trò chuyện cùng với bác tư Tống.
Cũng hỏi thăm xem Đặng Phúc Xuyên chuyển  ngoài sống  ? Đã thích ứng ?
Nhắc tới chuyện , bác tư Tống liền  lời  , chuyển qua  lâu, đứa con dâu Trương Ái Mai   ba  cãi vã với hàng xóm.
Bác cả Tống , cũng cau mày : "Hàng xóm xung quanh ở đó, vẫn nên qua  hòa hợp thì hơn."
"Em cũng  quan tâm nữa,  lớn như ,  ba   , còn   tính toán ? Bây giờ   ở riêng, mỗi  mỗi cách sống."
Bác tư Tống bày tỏ,  vẫn  sống thêm mấy năm,  bận tâm chuyện  nữa.
TBC
Những ngày chăm con luôn trôi qua  nhanh, đảo mắt liền tới tháng sáu.
Tháng sáu là thời gian mưa nhiều nhất.
Buổi sáng vẫn còn trời quang vạn lý, buổi chiều gió  nổi lên, mưa cũng rào rào rơi xuống.
Ông Mã và bác sĩ Hoàng hôm nay  ngoài quên mang áo mưa, lúc về ướt sũng cả .
Vội vàng  tắm, đổi quần áo sạch.
Bác sĩ Hoàng còn đưa một chén nước gừng đường đỏ trừ hàn, nước gừng đường đỏ là bác sĩ Tiểu Trân nấu, cũng nấu cho ông Mã một phần.
Cùng với một bộ đồ sạch của  ,  thể mặc tạm.
Mặc dù ông Mã  thừa nhận bác sĩ Hoàng là đồ , nhưng bác sĩ Hoàng vẫn nhớ ân tình của ông.
Vì ông thật sự chịu dạy  , tiếp tục học như , chén cơm của   liền vững,   cũng  sợ   cơm ăn.
Đó là ân tình gì?
Dù  thừa nhận   là đồ , bác sĩ Hoàng vẫn nhớ ân thụ nghiệp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-614.html.]
Hiện giờ, vợ chồng họ nấu món gì ngon, đều mang một phần qua cho ông cụ.
"Ông vẫn còn một bộ quần áo ." Bác sĩ Hoàng đưa qua, thấy ông cụ  đổi đồ mới , lập tức  .
Biết tối qua ông  tắm và  đồ, bộ hôm nay  ướt, sợ ông   đồ  mới cầm đồ của  tới.
"Dao Dao mua cho ."
Cho nên  cần quần áo của bác sĩ Hoàng, còn nước gừng đường đỏ  ông uống.
"Chờ qua một thời gian nữa, bọn  mang con  thành phố, cũng  thăm chị Kiều." Bác sĩ Hoàng  .
"Được, khi đó    một tiếng, tiện đường mang giúp  con gà  thành phố bồi bổ  thể cho Dao Dao." Ông Mã   liền .
"Được."
 trận mưa   tạnh nhanh như , hơn nữa còn mưa  lớn.
Chỉ là lúc , mưa lớn chút cũng  sợ, chỉ cần   mưa to liên tục, hoặc là mưa quá lớn là .
Phải  ở quê từ  xuân là bắt đầu  việc, theo hoa màu phát triển, thật sự mệt c.h.ế.t .
Một trận mưa lớn hạ xuống,   thở phào nhẹ nhõm ?
Làm việc liên tục lâu như ,  thể nghỉ ngơi .
Trận mưa  rơi đứt quãng bốn ngày mới tạnh.
Chu Lương đặc biệt đưa cá  trong thành phố.
Sau cơn mưa  , ba con bọn họ đánh   nhiều cá, mới đưa ít  thành phố. Mượn xe đạp nhà đại đội trưởng chạy  thành phố.
Kiều Niệm Dao  năm, sáu con cá lớn  đưa tới,  khách khí nhận lấy, đưa cho Chu Lương hai miếng đường đỏ: "Đừng tiết kiệm, cầm về cho chị dâu và vợ cháu nấu trứng gà đường đỏ bồi bổ ."
Chu Lương thấy   hổ, bác cả Tống bảo   mang về: "Bồi bổ cho Hiểu Hồng, Hiểu Nguyệt, hai chị em con bé lo liệu cả nhà còn   việc bên ngoài,  vất vả."
Về phần con dâu Trần Quế Hoa, thì  cần ,  mệt  cô .
Hơn nữa các con dâu  cái ăn, cô   thể thiếu ? Thiếu cô  sẽ  chịu.