Không lâu , các con  thức dậy b.ú sữa.
Bú no , chúng ngủ một mạch đến tận bảy giờ sáng hôm .
Ông bố Tống Thanh Phong tràn đầy năng lượng tối qua   "ăn no", lúc   dậy  tã cho các con, thậm chí còn bế từng đứa  bô  vệ sinh.
Xong xuôi,  bế từng đứa lên giường cho ăn sáng.
Kiều Niệm Dao  cho con b.ú  liếc  Tống Thanh Phong đầy oán trách.
Tống Thanh Phong ho khan, hỏi vợ: "Xe chú Hồ khi nào tới đón?"
Tại    chột ?
Bởi vì tối qua, khi "mây mưa"  thứ ba, vợ   cầu xin, giọng nhỏ như mèo kêu: "Thôi mà, em chịu hết nổi ,  khỏe quá."
Vẻ đáng yêu đó của cô khiến   kiềm chế nổi, nên   dỗ dành  dụ dỗ,  "ăn" thêm một  nữa. Giờ đây, tuy sắc mặt cô hồng hào, nhưng ánh mắt   chút trách móc.
Anh chỉ lo cho bản , đúng là khiến cô vất vả .
Chuyện  đương nhiên khiến gã đàn ông thô kệch  chột .
Kiều Niệm Dao: "..." Nghe  hỏi gì kìa?
Chẳng  chính  hẹn với bác Hồ từ hôm  lái xe  thành phố giao hàng ?
Còn hỏi cô  gì?
Chuyển chủ đề gượng gạo thế?
Thực  tối qua, cô cũng  "ăn no".
Yếu đuối?
Cô giả vờ thôi.
Chẳng lẽ  nghĩ cô gái đến từ mạt thế  là  ăn chay? Chỉ cần  chịu , đừng sợ,   gì cô cũng chiều!
Nếu để lộ bản chất thật, ai sợ ai   chừng.
Xe la của bác Hồ đến  lúc chín giờ, đúng như  hẹn  để đón họ  thành phố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-625.html.]
Bác cả Tống  chuẩn  sẵn lương thực, thịt hun khói, trứng gà, cùng quần áo  đổi cho bà và cháu dâu, nhưng  nhiều.
Hành lý chủ yếu là đồ dùng của ba đứa trẻ, như bột loãng đựng trong hộp sữa bột, quần áo, tã lót, bô, chậu nhựa để tắm rửa, và cả một ấm nước nóng.
Bát đĩa  cần mang , vì Tống Thanh Phong  mua đồ mới ở thành phố, đồ cũ ở nhà vẫn dùng .
 chăn ga gối đệm thì  mang theo, cùng với xe đẩy em bé.
Linh tinh cộng , đồ đạc cũng khá nhiều, nhưng vì sẽ ở quê nửa tháng nên  mang đầy đủ một chút.
Cả chiếc xe đạp cũng  buộc  thành xe bằng dây rơm để chở về.
"Đại Hoàng, trông nhà cẩn thận nhé." Sau khi chất đồ lên xe xong, Kiều Niệm Dao dặn dò Đại Hoàng.
Đại Hoàng vẫy đuôi với chủ,  hiệu  hiểu.
Nó  khỏe, hai  đàn ông trưởng thành cũng   đối thủ của nó.
Bác cả Tống cũng dặn dò bác gái Tần,  rằng cháu dâu đưa bà về quê ở một thời gian  sẽ  , nhờ bà để ý nhà cửa giúp.
Bác gái Tần bảo bà cứ yên tâm, khu   từng xảy  chuyện trộm cắp vặt.
Phải  rằng, thời buổi , hình phạt cho những hành vi trộm cắp  nặng, trừ khi bất đắc dĩ,  ai dám  chuyện đó.
Hơn nữa, cả khu  ai mà chẳng  đến Đại Hoàng.
Nó to khỏe như , răng nanh dữ tợn, ai dám bén mảng đến gần?
Bác tư Tống cũng  họ về quê, thỉnh thoảng bà sẽ đến trông nom nhà cửa giúp.
Kiều Niệm Dao vuốt ve đầu Đại Hoàng, khóa cửa ,  lên xe cùng bác cả Tống đưa ba đứa trẻ về quê.
Nguyệt Nguyệt, Thái Dương và Tinh Tinh  đầu tiên  thấy con la to lớn như ,  chỉ Tinh Tinh, mà cả Nguyệt Nguyệt và Thái Dương cũng  sờ thử.
Vì , ba đứa trẻ  phiên  sờ m.ô.n.g con la,  hề sợ hãi.
TBC
Ba đứa trẻ mũm mĩm, trắng trẻo, đúng là hình mẫu lý tưởng của trẻ con trong mắt  già, giống như những đứa trẻ trong tranh tết.
Ngay cả bác Hồ cũng  mỉm   chúng mấy .
Bác  với bác cả Tống: "Nhà họ Tống các bà   lo lắng nữa ,   hương hỏa chắc chắn vượng."