Thêm cả hai nhà lão đại, lão nhị hàng năm cũng cho phần lương, năm mươi cân khẩu phần lương cho cháu trai  bà  trả !
"Bà     bớt phần lương của , chúng  còn  thể kiếm  mà, chia một phần của bọn con cho chú cũng   cả!"
" đấy, bọn con sẽ kiếm thêm, chờ hết bận, bọn con sẽ  núi xem thử."
Chu Đống, Chu Lương cũng .
Trần Quế Hoa   phần lương của  chồng liền cảm thấy lỗ vốn, dù  phần lương của  chồng đều bù  nhà , bây giờ  cho hết bên ngoài.
Lại  lời hai  em , giận suýt chết: "Mẹ cầm một chút về nhà đẻ, tất cả đều một bụng ý kiến, chuyện năm đó  nhớ cả đời còn  đủ! Bà nội mấy đứa đưa tiền, chuyển lương thực về nhà đẻ, mấy đứa ngược  giơ hai tay đồng ý!"
"Nói gì thế, tình huống của em họ là  còn cách nào,  nhà  cô tay chân lành lặn,  mà giống ? Lương thực  là lấy từ phần chung !" Chu Đại Sơn lên tiếng.
Không dây dưa với bà  nữa, cầm tiền, xách túi bột ngô rời .
"Anh Đại Sơn,  đang  gì ?" Kiều Niệm Dao  Đại Hoàng sủa,  , liền thấy Chu Đại Sơn xách một cái túi qua.
Chu Đại Sơn bước  : "Đây là khẩu phần lương thực  cho Thanh Phong,  nhiều, xem như một phần tâm ý."
Sau đó, lấy một tờ nhân dân tệ từ trong túi : "Đây là nhà  cho Thanh Phong,   hàng năm đều sẽ cho."
Nói , là để cho em dâu yên tâm, bọn họ sẽ  để một  em  gánh hết gánh nặng.
Năm đó,  của Tống Thanh Phong vất vả  một  bệnh,   bọn họ  giúp.
Cũng giúp đỡ một chút, nhưng khi đó trong nhà  nuôi mấy đứa trẻ, hai  em Chu Đống, Chu Lương tuổi cũng xêm xêm  chú Tống Thanh Phong.
Nuôi đứa trẻ nhỡ tuổi  tốn.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-64.html.]
Hơn nữa, năm đó mùa màng cũng  , nhà nhà đều tự lo  xong.
 bây giờ khác , bọn trẻ đều  trưởng thành, mấy năm nay cũng trúng vụ bội thu,   đều xem như  thể ăn no bảy tám phần.
Nên mới  điều kiện viện trợ em họ.
Kiều Niệm Dao   liền hiểu, : "Anh Đại Sơn, tâm ý  bọn em nhận, nhưng lương thực bọn em , năm nay em mua thêm  nhiều từ đội, công xã còn cho bọn em nuôi một con dê, cuộc sống sẽ nghèo một chút, nhưng vẫn  sống tiếp, túi lương thực   xách về , tiền  cũng , Thanh Phong vẫn còn một ít phí giải ngũ."
Nhà  thiếu tiền và lương thực, nhưng nhà họ Chu chắc chắn là thiếu, đưa năm mươi cân lương thực  qua, ít  nhiều khẩu phần lương thực như , cả nhà sẽ đói trong vài ngày.
 Kiều Niệm Dao hiểu tâm ý của bọn họ, bọn họ thật lòng viện trợ Tống Thanh Phong,  coi  là gánh nặng.
Chu Đại Sơn vội : "Đã mang tới ,  gì  đạo lý cầm về."
"Anh Đại Sơn." Tống Thanh Phong bên trong gọi  .
Chu Đại Sơn liền   nhà,   em họ tuổi tác tương đương với : "Sao ?"
"Vẫn ." Tống Thanh Phong gật đầu: "Không cần để  lương thực,  Đại Sơn cầm về , bọn em đủ ăn ."
Chu Đại Sơn  đồng ý, cầm cũng  cầm tới ròi: "Để  ăn , cũng  bao nhiêu cả."
"Nếu nhà thiếu lương thực, em sẽ  khách khí với  Đại Sơn, nhưng  qua xem xem, em mua bao nhiêu lương thực?"
Kiều Niệm Dao dẫn   qua phòng bên cạnh,  một phòng đầy ắp lương thực.
Lương thực trong đại đội phần lớn là lương thực phụ, mấy thứ như gạo và lúa mì cũng  chia, nhưng  ít, mỗi nhà chỉ  một phần giới hạn.
*Lương thực phụ: ngô, khoai, sắn.