Một tấn củi là hai nghìn cân, mùa đông ở đây mỗi ngày đều  đốt ba bốn mươi cân, Tống Thanh Phong còn tích trữ một ít than đá, cho dù trời  lạnh đến  thì cũng đủ dùng.
Hơn nữa  chỉ  bọn họ đưa đến, Triệu Gia Minh, Triệu Gia Lượng cũng đưa đến.
Hôm  Bác ba Tống dẫn theo hai  em bọn họ đến.
 lúc bác gái Tần hàng xóm đang ở nhà trò chuyện với bác cả Tống,  thấy     đưa đến một xe củi như  thì  hâm mộ.
Giá cả của than đá  mùa đông là một khoản lớn, năm nào cũng , thật sự là một khoản chi tiêu  lớn.
 cũng chỉ bày tỏ sự hâm mộ, bác gái Tần cũng  ở  lâu, nhanh chóng về nhà.
Dù  khách đến nhà   chắc chắn  tiếp đãi.
Bác gái Tần về , bác cả Tống mới  mời bác Ba Tống  , bà   pha ba cốc sữa mạch nha mang đến.
"Chị cả,  chị cũng giống Dao Dao ,  cần pha cái  , rót cốc nước là  ." Bác ba Tống vội vàng .
TBC
"Không , Dao Dao  sẽ trách chị mất." Bác cả Tống  .
Pha xong ba cốc sữa mạch nha thì lập tức bưng đến, bác Ba Tống bèn nhận lấy, Triệu Gia Minh và Triệu Gia Lượng cũng ngượng ngùng nhận lấy.
"Dao Dao và bọn trẻ ?" Bác Ba Tống hỏi.
"Hôm nay dẫn ba đứa nó đến nhà Hương Xảo chơi ." Bác cả Tống : " giờ  chắc cũng sắp về ."
Bác ba Tống cũng quen  Chu Hương Xảo,    khi sinh con  đến đây.
Bảo Triệu Gia Minh, Triệu Gia Lượng dọn củi trong sân  vườn , hai chị em họ  trò chuyện về tình hình trong thôn.
Bác ba Tống  còn  chút hối hận: "Lương thực của em mua vẫn ít quá."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-672.html.]
Bà  cũng  bây giờ lương thực bên ngoài  tăng giá đến mức nào, thật sự là  dám nghĩ, cảm thấy tích trữ vẫn  đủ.
Khí phách của bà  dù  cũng  bằng bác cả Tống.
Bác cả Tống an ủi: "Không tính là ít, mỗi nhà đều mấy trăm cân ."
Nếu thật sự ít, bà  chắc chắn sẽ nhắc nhở, nhưng  mấy trăm cân lương thực  cũng    tác dụng .
Đương nhiên,  ăn no nê thì chắc chắn là  đủ, dù  lúc thu hoạch bội thu cũng   như , huống chi là thời tiết như bây giờ.
 ăn no bốn năm phần thì vẫn  thể!
Cũng đủ để cả nhà   đói.
Gần mười một giờ, Kiều Niệm Dao mới đưa lũ trẻ về nhà. Vừa  thấy bác ba Tống và hai  em Gia Minh, Gia Lượng, cô lập tức vui vẻ:
"Bác ba,  Gia Minh,  Gia Lượng,   đến  ạ!"
"Ừ, bận bịu mãi đến giờ mới rảnh, mang cho nhà cháu ít củi, mùa đông  chắc chắn là tốn củi lắm đây." Bác ba Tống  .
Kiều Niệm Dao  đáp: "Dạ chắc chắn là  lo thiếu củi  ạ, hôm qua  Đại Sơn cũng mới chở đến cho nhà con một xe ."
Cô cũng giới thiệu sơ qua Bác ba Tống cùng hai  con của bà  cho ba đứa nhỏ Nguyệt Nguyệt, Dương Dương và Tinh Tinh.
"Cháu nhớ Bà ba ạ,  đây chúng cháu từng đến nhà bà ." Nguyệt Nguyệt lên tiếng.
Dương Dương gật đầu phụ họa, còn Tinh Tinh thì  vẻ cũng nhớ mang máng.
Hồi lễ Vu Lan  , Kiều Niệm Dao cũng chẳng  việc gì bận bịu ở quê, cho nên  khi thu xếp  thỏa  việc thì cô  dẫn ba đứa nhỏ về nhà Bác ba Tống chơi.
Lần đó, Bác ba Tống cực kỳ mừng rỡ.
Lúc  đây cũng thế,  ba đứa cháu ngoại gọi "Bà ba ơi", bà   lập tức hiền hậu đáp lời, đồng thời lấy  một giỏ bánh kaki: "Năm nay,  khi  thằng bé Tinh Tinh  tè  gốc cây, cây kaki nhà bà phát triển  lắm, kết trái sum suê, cô  phơi khô  bánh kaki hết cả , mang cho nhà con ít ăn thử xem."