Năm đó nhà nghèo, nhà các bác cũng  khá hơn, nhưng thỉnh thoảng vẫn để dành  một ít trứng gà, mang về cho  bồi bổ.
Bọn họ thật sự  yêu thương .
Ăn cơm xong, Tống Thanh Phong chơi với bọn trẻ một lúc, đến giờ  ngủ bác cả Tống và bác ba Tống lập tức gọi cháu chắt đến phòng ngủ.
 Tống Tinh vẫn  ngủ cùng ba , chỉ là  khi ngủ say vẫn  ba bế qua chỗ hai bà.
Tống Thanh Phong lập tức chạy về với vợ, cho dù  hôm nay vợ đến tháng, cũng  ôm vợ ngủ riêng,  khi  con,  còn  gian riêng tư nữa.
Kiều Niệm Dao cũng để   .
Bởi vì cô cũng  thích thời gian hai vợ chồng ở riêng.
Năm nay bác ba Tống  ở  thành phố lâu, chỉ ở  vài ngày, đợi đến khi cháu dâu  thành xong liệu trình châm cứu, xông ngải cho bà  thì lập tức theo Triệu Gia Minh đến nhà đón về nhà.
Triệu Gia Minh mang theo  ít lương thực đến.
TBC
Kiều Niệm Dao nhận một nửa, phần còn  để   mang về: "Bấy nhiêu là đủ ."
"Bác còn ăn thịt và trứng nữa." Bác ba Tống vội vàng .
"Đó là tấm lòng hiếu kính của Thanh Phong." Kiều Niệm Dao .
Cuối cùng, phần lương thực còn  bác ba Tống đành để Triệu Gia Minh mang về nhà.
Trên đường về, Triệu Gia Minh : "Nếu   năm nay thời tiết  ,  thật sự  thể  thành phố ở thêm một thời gian, con thấy sắc mặt của   khác hẳn, quả nhiên là nước thành phố nuôi ."
Bác ba Tống : "Nước ở  mà chẳng giống , vẫn là nhờ điều kiện gia đình của em họ con ,  đây là đến ăn nhờ ở đậu."
Triệu Gia Minh : "Em dâu cũng thật hào phóng."
Tuy      đối xử  với em họ, nhưng  liên quan nhiều đến em dâu là Kiều Niệm Dao, nhưng cô vẫn hiếu thảo theo chồng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-681.html.]
Bác ba Tống đối với cháu dâu thì  cần  : "Cũng nên để Thanh Phong hưởng phúc ."
Nửa đời  của cháu trai bà , thật sự là khổ cực mà.
May mà lấy   vợ như ,   còn nhiều phúc phận đang đợi .
Hai  con   chuyện  về nhà.
Kết quả  về đến nhà thì  thấy bác hai Tống đang đợi bà  ở nhà.
"Chị đến đây  gì thế?" Bác ba Tống cau mày.
"Sao hả, chị gái ruột của cô còn  thể đến tìm cô ?"
Bác ba Tống khinh thường hừ một tiếng: "Chị là  thế nào  còn   ? Đừng  những lời sáo rỗng đó nữa."
Đều là do một   sinh , ai mà chẳng   chứ? Người   nhấc m.ô.n.g lên, bà    sẽ đánh rắm gì !
Sắc mặt bác hai Tống   lắm, nhưng cũng  vòng vo, hỏi: "Cô  thật cho  , Thanh Phong  tích trữ cho cô bao nhiêu lương thực?"
Bác ba Tống chối bay chối biến: "Tích trữ lương thực gì chứ?"
"Cô còn giấu giếm  ?    vợ Gia Minh  , tích trữ cho cô mấy trăm cân!" Bác Hai Tống nghiến răng nghiến lợi .
Sắc mặt bác ba Tống lập tức trở nên khó coi, liếc  vợ Gia Minh.
Sắc mặt của Triệu Gia Minh cũng trầm xuống, liếc  vợ .
Mặt mày vợ Gia Minh tái nhợt: "Con... em..."
Cô       cố ý , là bác Hai Tống gài bẫy cô , bác hai Tống  cháu trai tích trữ cho bà  bảy trăm cân lương thực, vợ Gia Minh lập tức  hài lòng, cũng  nhà  chỉ  mấy trăm cân,  ít hơn bà !
Bác hai Tống mắng: " còn về thôn nhà họ Tống một chuyến, nhà họ Chu bên  cũng  tích trữ cho, thậm chí ngay cả Chu Tiểu Sơn, nó cũng  so đo chuyện cũ! Nó tích trữ cho tất cả  , duy chỉ  bỏ sót bác gái , nó còn  lương tâm !"