Tráng Tráng tự  chơi đùa, Kiều Niệm Dao và Chu Hương Xảo  xuống  chuyện phiếm, Tạ Vân Vân ở bên cạnh may quần áo con nít,     là của Tráng Tráng.
"Chú thím của Quảng Sinh   hai  chuyển nhà ?" Kiều Niệm Dao hỏi.
Chu Hương Xảo gật đầu,"Biết , chuyện    cho bọn họ , thím còn đặc biệt tới xin  chị."
Biết đứa con gái bất hiếu Lý Diễm là bởi vì tới mượn tiền,  mượn  tiền liền  địa chỉ cho  Lý , thím Lý cũng tức giận  thôi.
Lúc    chuyện đứa con gái bất hiếu  đến tìm Chu Hương Xảo vay tiền, bây giờ  , trực tiếp  với Chu Hương Xảo, ở bên ngoài  thấy cũng  cần chào hỏi cô .
Hiện tại cả nhà đều  nhận đứa con gái !
Đã trở nên   xa lạ, giống như  hạ hàng đầu !
"Chị thấy tóc thím  đều bạc ." Chu Hương Xảo thở dài .
Thím Lý  , còn  với cô, chờ  , đến lúc đó bà sẽ qua hỗ trợ cô.
Người  , cũng   chuyện gì thương thiên hại lý, kết quả  nuôi  một đứa con gái như , thật sự là tạo nghiệp chướng mà.
"Tre  mọc măng  cũng là chuyện thường xảy ." Kiều Niệm Dao : "Cứ  theo bà  ,   ở bên ngoài gặp , coi như  quen  là ."
Đối với cá thối tôm thối  cần  đối chọi gay gắt,  sẽ chỉ khiến   thối lây, điều duy nhất  , chính là né xa.
Chu Hương Xảo gật đầu: "Lý Diễm cũng tự   hết đường, bây giờ thật sự là chúng bạn xa lánh."
Chuyện  chính là một miệng đề , Kiều Niệm Dao ở bên  một tiếng,  đó mang về một phần bánh ngọt mà Chu Hương Xảo  dùng giấy dầu đóng gói cẩn thận.
Bác cả Tống   em họ của Chu Hương Xảo tới, hỏi: "Tới lúc nào ? Lần  bác qua tìm bác tư của cháu, còn thuận đường  thăm con bé, còn  tới mà."
"Vừa tới   hai ngày."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-705.html.]
"Vậy cũng , bằng  một  Hương Xảo lớn bụng, còn  dẫn theo Tráng Tráng, cũng   ai giúp đỡ, Quảng Sinh  bận rộn như , nếu thật sự  chuyện gì,  chính là gọi trời trời  linh,  nguy hiểm."
Kiều Niệm Dao cũng nghĩ như ,   giúp một tay khẳng định là khác biệt.
Vào ngày ba mươi tết, ông Mã mới từ tỉnh thành  xe về huyện thành ăn cơm tất niên.
Ba học trò thế hệ thứ hai vây quanh ông, oán giận sư tổ  bây giờ ông mới  thành phố? Bọn họ sắp quên mất sư tổ trông như thế nào !
Lần  về quê là giữa tháng bảy, Tết Trung Nguyên.
Ba chị em bọn chúng ngoại trừ ở nông thôn chơi, chính là đến trạm y tế tìm sư tổ, ở chỗ ông chơi.
Lúc trở về thành phố, ba chị em đều dặn dò sư tổ,  nhớ  thành phố thăm bọn họ.
 mà cũng  .
"Bận quá mà, năm nay sư tôn bận đến mức chân  chạm đất." Bị đám học trò thế hệ thứ hai vây quanh oán giận, nhưng ông cụ   ha hả.
"Có bận rộn thế nào cũng  tới thăm bọn cháu chứ, cháu nhớ sư tổ đến mức cơm cũng ăn  vô." Tinh Tinh ở trong lòng sư tổ .
Ông cụ ôm lấy  bé nghịch ngợm  ước lượng một chút,"Vẫn  vẫn , so với  , ôm còn nặng hơn một chút."
Tinh Tinh  cạc cạc, tiếp theo kiếm cớ,"Đó là vì bây giờ trời lạnh, cháu mặc nhiều quần áo, ông xem khuôn mặt nhỏ nhắn  của cháu, gầy   !"
TBC
Ông cụ cũng  vạch trần  bé,  như thật : "Đó là vì sư tổ  , lúc mừng năm mới, cháu ăn nhiều một chút nhé?"
"Dạ." Tinh Tinh   ngừng.
"Sư tổ, ông thả lão Tam xuống ." Nguyệt Nguyệt .
"Chính  còn  xuống , để sư tổ ôm bao lâu nữa?" Dương Dương cũng .