Ông cụ  : "Không , sư tổ còn ôm ."
"Để cháu xuống , cháu  nặng,  cháu ôm cháu   bao lâu cũng chịu  nổi." Tinh Tinh vẫn  hiểu  nhất định đối với cân nặng của ,  xong với sư tổ, liền  xuống.
Ông cụ cũng , lấy đồ mang về từ trong bao tải đưa cho ba chị em bọn chúng.
Có giày, chị em ba  đều cùng một  đo, là kiểu dáng bán ở tỉnh thành.
Ngoài giày  còn  áo khoác bông mới mặc tết, áo bông màu đỏ rực,  vui mừng.
Còn  là mũ.
Chị em ba  nhận  quà tết , đương nhiên cực kỳ vui vẻ.
Nói cảm ơn với sư tổ, bảo bà cô lớn  cho bọn chúng.
Mùa đông mặc nhiều, trẻ con  tự  .
Bác cả Tống liền   áo bông mới, giày mới, mũ mới cho bọn chúng, Kiều Niệm Dao mới hỏi sư phụ: "Thời gian  ở  tỉnh thành  khỏe ?"
Sở dĩ sư tổ của cô lâu như  cũng  tới, là vì ba tháng   qua tỉnh thành.
 là  đặc biệt điều tới tỉnh thành.
Lãnh đạo thành phố tự  qua tìm ông Mã  chuyện , chính là  mua nhân sâm .
Vị lãnh đạo tỉnh thành  là  rể của vị trong thành phố .
Những mối quan hệ phức tạp  tạm thời   đến.
Nếu đổi  là  , một  ông Mã ăn no cả nhà  lo, ông để ý cũng sẽ  phản ứng một cái.
Ai tới cũng  sai sử , ông   tiếp xúc với những  đó những chuyện .
 hiện giờ thì khác, ông  học trò, học trò thế hệ thứ hai, học trò dẫn theo nhóm học trò thế hệ thứ hai còn sinh sống ở trong thành phố , con rể cũng  việc ở đây.
Không  chừng lúc nào đó  chuyện  nhờ đến  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-706.html.]
Cho nên ông Mã liền rời núi,  qua tỉnh thành bên  ba tháng.
Lúc Tống Thanh Phong lái xe đến tỉnh thành, sẽ tìm ông,   chuyện đều , trong nhà mới  thể yên tâm.
"Cũng khỏe, ăn ở đều   lo liệu , vi sư cũng chỉ điều trị  thể cho lãnh đạo là ." Ông cụ .
"Trị khỏi ?" Kiều Niệm Dao .
"Trị thì  dễ trị, nhưng tình hình  giảm bớt mức độ  lớn,  gặp cảnh năm nay như , cả khu vực đều gặp tai họa, chuyện nhọc lòng cũng nhiều, tiếp đó còn  điều động tiếp." Ông Mã .
"Là ca bệnh thế nào?"
TBC
Ông Mã liền  với học trò về chứng bệnh và phương thuốc điều trị.
Kiều Niệm Dao : "Mấy chị em bọn chúng còn nhỏ, hiện tại Thanh Phong cũng bận rộn, nếu  con sẽ  với sư phụ một chuyến."
"Không , chờ bọn chúng trưởng thành   cũng  muộn, bệnh    một sớm một chiều là  thể điều trị ."
Nếu học trò thật sự rảnh rỗi  thể dẫn theo  mở mang kiến thức một chút.
Sư phụ  khám bệnh tại nhà, dẫn theo học trò  mở mang kiến thức cũng là một loại rèn luyện,   sư phụ của ông   khám bệnh đều sẽ gọi ông  cùng.
  rảnh thì thôi.
Kiều Niệm Dao  : "Bữa cơm tất niên năm nay của chúng , cũng chỉ  thể ăn sủi cảo."
Năm nay  xảy   nhiều chuyện lớn, hơn nữa cả khu vực  gặp tai họa,  thích hợp  nhiều đồ ăn ngon.
"Có sủi cảo ăn cũng  tệ." Ông cụ buồn .
Với điều kiện của học trò, mỗi năm ăn tết đều  thịt cá, gà  ngỗng hầm xương sườn kho tàu gì đó, những nhà khác   ăn chút sủi cảo thì thôi.
Hơn nữa  sủi cảo ăn cũng xem như  ,  ít  ăn tết  thể ăn  một miếng bánh canh,  là một loại hạnh phúc.
Có  nhiều    cơm ăn.
Kiều Niệm Dao  , lúc hai thầy trò  chuyện, bọn trẻ   quần áo xong  .