Kiều Niệm Dao cũng thoải mái,  khi bán nhà cho , cũng thật lòng thật  chúc phúc cho  và Tạ Vân Vân  thể thành đôi.
Về phần nhân tố tương lai  xác định,   chừng hai   thể vượt qua thì ?
Kiều Niệm Dao lật xem lịch, : "Bác cả, mười sáu tháng  Như Ngọc sẽ kết hôn ?"
" , chính là mười sáu tháng ." Bác cả Tống gật gật đầu.
"Nhanh thật."
" là nhanh, nhưng mà gặp   thích hợp,  cần do dự, cũng  còn nhỏ nữa,  thể gả thì gả ." Bác cả Tống  như .
Lúc ăn tết, Đặng Như Ngọc còn cùng Vương Vệ Binh mang quà tới đây  một chút.
Vương Vệ Binh   tướng ,   tướng , dáng vẻ   tinh thần, bác cả Tống   hài lòng, đúng là một  trai  tồi.
Hiện giờ sắp kết hôn,   đều vui mừng cho bọn họ.
Kiều Niệm Dao và bác cả Tống  tới chuyện cần mua thêm một phần của hồi môn gì?
"Quan hệ của cháu và Xuân Hoa  tệ,   thêm một cái chăn bông  ?" Bác cả Tống  hỏi.
Thời buổi  cho cô dâu thêm một cái chăn bông  của hồi môn, đó là của hồi môn vô cùng  thể diện.
Lúc  Chu Thải gả , ngoại trừ mang theo một tủ quần áo, còn mang theo bốn cái chăn bông mới, dĩ nhiên còn  quần áo mới, đặc biệt  mặt mũi.
TBC
Đương nhiên cái  còn  tính một ít rương hòm, nhưng ngoài mặt những thứ  để cho  khác thấy của hồi môn, để ở chỗ nào cũng  tính là khó coi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-711.html.]
"Được." Kiều Niệm Dao cũng cảm thấy nên tặng một cái chăn bông  của hồi môn, cô và chị em dâu họ Phương Xuân Hoa  qua  cũng  thiết, hiện giờ Đặng Như Ngọc gả , cô cho cái chăn bông cũng là chuyện đương nhiên.
Hơn nữa những thứ  đều là lễ nghĩa lui tới,   mấy chị em Nguyệt Nguyệt Dương Dương, đến lúc đó   cũng sẽ đáp lễ.
Gần tới ngày cưới, Kiều Niệm Dao  chuẩn  xong một cái chăn bông mới, màu đỏ rực,   liền  vui mừng.
Theo nhà lão Chu bên  chuẩn  một tủ quần áo, cùng  đưa tới nhà lão Đặng.
Tủ quần áo là do Chu Đống ,  hôn sự của Đặng Như Ngọc  quyết định, bác cả Tống liền chuyển lời về quê.
Chu Đống liền  tủ quần áo .
Phương Xuân Hoa  tủ quần áo, còn  chăn bông mới, vui vẻ  thôi, Đặng Như Ngọc là con gái sắp gả , cũng đỏ mặt  lời cảm ơn với các trưởng bối.
Vừa vặn Trương Ái Mai cũng tặng một cặp bao gối mới bình thường tới,  thấy bác cả Tống và Kiều Niệm Dao chuẩn  quà lớn như , sắc mặt cứng đờ vài phần.
Bởi vì sự đối lập ,  vẻ cặp bao gối của cô  đưa tới  chút khó coi.
Thật   ai để ý chuyện , dù  hiện tại cuộc sống của cô  và Đặng Phúc Xuyên trôi qua như thế nào,   đều  rõ.
Không  tiền lương trợ cấp mà ba chồng Đặng Quốc Dụ gửi về, cuộc sống cũng sắp  qua nổi nữa.
Dù  ngoại trừ chi tiêu sinh hoạt, còn  lễ nghĩa lui tới gì đó, dù  chỗ nào cũng cần tiêu tiền, một phần tiền lương   đủ tiêu?
Cho nên cô  lấy  một cặp bao gối cũng , cho dù bình thường, nhưng cũng cần phiếu vải và tiền, cũng coi như  lòng, Phương Xuân Hoa cũng  trông cậy con gái dựa  cái  mà phát tài.
Đều là một phần chúc phúc của các trưởng bối họ hàng.
Kết quả Trương Ái Mai tự bắt đầu âm dương quái khí,"Chị dâu, điều kiện nhà em   bằng nhà em họ, cũng chỉ cho Như Ngọc  một cặp bao gối, chị cũng đừng ghét bỏ."