Đi theo con đường nhỏ trong thôn,  một hồi, ông liền tức giận : "Làm gì ? Xong , còn  , nhất định  để lão già  bắt  mới  đúng ?"
Ông   nữa,  đợi tại chỗ.
 vẫn   động tĩnh gì, ông Mã bấy giờ mới  tiếp.
Đi  một giờ, sắp  núi, ông mắng một tiếng: "Định núp đến khi nào? Còn   !"
TBC
Một hồi lâu , ông  trái  ,  lặng lẽ mò mẫm   trong núi.
Đường núi  dễ , nhưng bình thường ông vẫn   núi hái thuốc,  quen đường.
Đêm  đường núi cũng  thở dốc!
Trong rừng sâu  một phần mộ,  bí mật,  ngay  vách núi,  dây leo bao phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-74.html.]
Vẫn là ông Mã tốn sức phát quang dọn dẹp một lượt, mới lộ  ngôi mộ .
Ông lau  lau  tấm bia mộ cũ kỹ, lau đến khi sạch sẽ, mới mỉm .
"Sư phụ , đồ  bất hiếu Mã Bác Giang đến thăm lão nhân gia ngài đây. Ngài đừng giận,   cố ý lâu như thế mới tới, mà vì hiện giờ  đang  ở trạm y tế,  biên chế chính quy,  trong công xã còn khen y thuật của ,  chuyện gì cũng thừa nhận . Ha, bọn họ  , y thuật của  kém cỏi nhất trong  các học trò của sư phụ, năm đó  cũng nhiều   sư phụ mắng gỗ mục  thể đẽo. Y thuật của  bọn họ cũng khen , nếu thấy y thuật của các sư , và cả y thuật của lão nhân gia ngài, còn   rập đầu lạy miệng hô thần tiên sống ? Phải ,    mang cho ngài thứ  đây, ngài đoán xem  mang thứ gì đến? Ngài thông minh như , nhất định đoán   mang rượu ngon đến cho ngài đúng ? Đây là thứ ngài thích nhất khi còn sống, xem thử mùi vị  nào? Dù   uống thấy  ngon, vị nhân sâm đậm, mới uống mấy hôm, tinh thần  hơn nhiều, đúng là đại bổ."
"..."
Ông cắm cây nên đặc biệt mang tới, thắp hương, đương nhiên  quên lấy ly và bình rượu trong túi , rót đầy cho sư phụ ông.
"Đây là rượu nhân sâm nha đầu  biếu , nhắc tới cũng quái,  tìm khắp núi cũng khó mà tìm  nhân sâm, nha đầu   tùy tiện mang  ngâm rượu, một vò rượu   ngâm ba cây nhân sâm trăm năm,  đoán chừng  nhân sâm trong núi, mười phần  tám, chín phần là  nha đầu  đào sạch . Nha đầu  còn   đào, đứt râu đứt rễ từa lưa, đúng là lãng phí.  , nha đầu  gọi là Kiều Niệm Dao, dập đầu với ,  bái   sư,  dưỡng lão cho . Hà hà,  dối sư phụ,  động lòng, đời    lấy vợ sinh con,  khi ngài   cứ mơ hồ sống như , đột nhiên   dập đầu với ,  một ngày là sư suốt đời là cha, sẵn lòng dưỡng lão cho ,   đỡ nổi. Bánh bao sáng nay đưa tới  ngon, buổi trưa cũng đặc biệt đưa sủi cảo tới,  uổng công  để bụng chờ, một chén đầy ắp, con bé cũng thật rộng rãi.  ăn bánh bao, ăn sủi cảo, liền nghĩ tới trò chuyện với ngài, ngài  xem,  thu một đồ  cho sư môn   ?"
"..."
Ông rót đầy ly rượu cho sư phụ  mộ,  lải nhải  , thỉnh thoảng còn  khà khà, cực kỳ quỷ dị và khủng bố.
Nhớ , ông lấy vàng mã từ trong túi vải , đốt ngay  mộ phần: "Ngài xài tiết kiệm một chút, vàng mã  hiện giờ  dễ mua  ,  hỏi thăm  lâu mới , mặc dù  mua hết, nhưng chủ quán chỉ  chút ,  nhiều. Đồ  cũng thật vô dụng, lúc ngài còn,  thể biếu ngài thứ gì , tổ yến vi cá bào ngư,  thể cho ngài nếm thử cái nào, giờ xuống đất , còn để ngài tiêu pha tiết kiệm."