"Không  gì vất vả, cùng lắm chỉ là trông chừng bọn trẻ, bận bịu chút việc trong nhà." Bác cả Tống đắp chăn nhỏ cho mấy đứa cháu tối nay qua bên  ngủ."Thời gian cũng  còn sớm, cháu trở về bên cạnh Dao Dao ."
"Được." Tống Thanh Phong trở về bên cạnh vợ.
Ở cùng vợ đến hơn nửa đêm, buổi sáng ngày hôm  thần thái sáng láng xuất phát.
Đương nhiên Tống Thanh Phong luyến tiếc trong nhà, chỉ là   một loại cảm giác vô cùng rõ ràng,   sợ là   đổi.
Anh   ngoài, bởi vì  khi  ngoài   nhiều thứ, một khi  cơ hội gì đó,  liền  thể bắt .
Trong lúc mơ hồ,  chính là  một loại cảm giác như .
Trước đó, đúng là chỉ  thể rời xa vợ trong thời gian ngắn.
Bây giờ  vẫn cùng một chiếc xe với lão Phùng.
Từ bên  đến phía nam,   khả năng lái một hai  là , cho dù trí nhớ của Tống Thanh Phong cực , cũng  lái thêm mấy chuyến mới  thể tự  lái.
"Đây là tương nấm vợ  , lão Phùng ông giữ  một lọ nếm thử ."
Sau khi lên xe, Tống Thanh Phong liền lấy đồ mà vợ  chuẩn  , chia cho lão Phùng một lọ thịt nấm.
Lão Phùng  : "Không cần đưa đồ cho , chuyện  ,  còn  cảm ơn ."
Lần  bọn họ vốn dĩ cũng   giải trí,  điều  tới góc , chợt  thấy Tống Thanh Phong chạy tới.
Bọn họ còn tưởng rằng Tống Thanh Phong  gia nhập.
Kết quả trực tiếp  Tống Thanh Phong gọi ,  hôm nay  thể sẽ  tình huống,  nhanh lên.
Nếu là Trần Chí Cường , lão Phùng và lão Từ sẽ  phản ứng  , nhưng lời  của Tống Thanh Phong   sức nặng khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-756.html.]
Nghe   như , lão Phùng nhanh nhẹn rời , lão Từ còn  tin lắm, nhưng cũng  lão Phùng lôi .
Mà tối hôm đó, góc giải trí    san bằng.
Người  qua  một  tính một ,  ai chạy !
Tống Thanh Phong   gì, nhét thịt nấm qua,  đó khởi động động cơ lái xe.
Anh và lão Phùng cùng một chiếc xe, nếu lão Phùng xảy  chuyện,  nhất định cũng sẽ  liên lụy.
Cho dù  trong sạch, nhưng cũng sẽ mất  cơ hội chạy đường dài, bởi vì nhất định sẽ  xử phạt.
Đó là quy định của Bộ Vận tải,  bọn họ ở bên ngoài   nội đấu, nhất định  đoàn kết,  thể cùng  vinh quang   là chuyện khác, nhưng tuyệt đối là nhất tổn câu tổn*,  chung xe  ,  còn  cũng đừng mong  .
(*) nhất tổn câu tổn: vinh thì   cùng vinh, tổn hại thì cùng   tổn hại
Ngày đó Tống Thanh Phong nhận  một chút khác thường, mới lập tức gọi bọn họ trở về.
 nếu  và Trần Chí Cường cùng một chiếc xe,  cũng sẽ  quản lão Phùng lão Từ là tình huống gì, khác xe thì  ảnh hưởng gây trở ngại đến !
Bằng   lúc  chạy đường ngắn, cùng xe với Triệu Bân,  còn nghĩ cách đổi Triệu Bân.
TBC
Đương nhiên Triệu Bân cũng  đổi , đạo bất đồng bất tương vi mưu*.
(*) đạo bất đồng bất tương vi mưu:  cùng chí hướng thì  thể cùng  mưu sự nghiệp .
Lão Phùng cũng  thèm để ý tính tình trầm mặc ít  của Tống Thanh Phong, ông cho rằng tham gia quân ngũ đều như .
Bởi vì    cứu bọn họ một mạng, hơn nữa Tống Thanh Phong  cũng thật sự   việc, nên hiếu kính lão tài xế  cũng  keo kiệt chút nào.
Sau khi mở lọ thịt nấm ,  : "Đây còn   ít thịt ?" Nói xong liền lấy một ít  nếm thử xem.
"Ai da, mùi vị cũng  tệ, tay nghề của vợ   đấy." Lão Phùng .