lúc đụng  Kiều Niệm Dao đang  ngoài đổ nước g.i.ế.c gà dơ.
"Bác hai  tới."
Kiều Niệm Dao ngược   thèm để ý bà  tay  tới, hiện giờ   đều  dễ dàng, mời bà  , cho là bà  tới thăm Tống Thanh Phong.
Bác hai Tống   : "Bác hai cũng khó  khi rảnh,   liền tới thăm ?"
Đại Hoàng thấy bà   khỏi nhe răng, bác hai Tống vội vàng : "Chó của cháu hung quá đó,   bác và Hữu Minh tới, suýt nữa  nó cắn!"
"Lần ?" Kiều Niệm Dao sửng sốt: "Bác hai  đến ?"
"Đã đến, đại đội bọn cháu chia lương thực, cháu  chia lương thực , Thanh Phong   với cháu ?" Bác hai Tống  nhịn  .
Kiều Niệm Dao liếc bà  một cái: "Thanh Phong  ."
"Chưa  cũng  ." Bác hai Tống , chờ lát  với nó là .
"Cháu còn g.i.ế.c gà ?"
"Vâng, bác hai lát ở  ăn cơm."
"Sao    hổ  , cháu xem bác hai tới, cũng  cầm theo gì tới." Bác hai Tống  , bà     quan sát cháu dâu , mặc dù  hai năm trôi qua, nhưng gương mặt , dáng   vẫn   đổi chút nào.
Nếu là ở thời phong kiến, thế nào cũng  tuyển tú  cung  chủ tử nương nương.
TBC
Chẳng trách nhà họ Kiều há mồm sư tử đòi năm trăm đồng tiền sính lễ  trời.
Càng chẳng trách cháu bà  bằng lòng   tiêu tiền như rác, tuổi trẻ gặp cô gái như , ai mà khống chế ?
Chỉ là bây giờ  hời cho con trai  .
Con trai thực là quá nhung nhớ, sốt ruột giục bà  tới đây!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-77.html.]
Nghĩ đến con trai, bác hai Tống đang định  gì đó với Kiều Niệm Dao.
Giọng  của Tống Thanh Phong từ trong phòng truyền , lòng cảnh giác của  dâng lên:
"Vợ,   bác hai tới ?"
"Là bác hai tới." Kiều Niệm Dao đáp.
"Thanh Phong, cháu  ?" Bác hai Tống  tiên   xem cháu trai.
  thấy sắc mặt của cháu trai, bà  liền  đồ tính khí thúi  vẫn  nghĩ thông.
Thật là,  luân lạc thành  !
Hơn nữa,   bác  cũng vì  cho nó, nếu   nhà họ Tống là nhà để của bà , bà    nỡ tặng  một đứa con trai lớn như thế !
Sắc mặt Tống Thanh Phong cực kỳ âm trầm: "Cháu vẫn khỏe, nếu bác   việc gì thì nhanh về , bằng  bác cả đến, bác liền    nữa!"
Sao Kiều Niệm Dao  thấy  đúng lắm nhỉ?
"Có chuyện gì thế?"
Bác hai Tống    cháu trai phá hỏng chuyện, liền kéo cô  ngoài : "Lần  bác hai và Hữu Minh đến,  chuyện với Thanh Phong,   Thanh Phong mất hứng."
Kiều Niệm Dao liếc bà  một cái: "Bác  gì với Thanh Phong?"
Bác hai Tống thở dài: "Bác hai chỉ  khuyên nó, để nó nghĩ thông chút, dù  cháu vẫn còn trẻ như , nhưng nó  bác hai  xong, liền thẹn quá hóa giận, đứa nhỏ ngốc , bác hai còn  thể hại nó ? Bác chỉ  một đứa cháu trai, bác cũng vì  cho nó thôi!"
Kiều Niệm Dao dằn lòng xuống, : "Rốt cuộc bác   gì với  ?"
Vẻ mặt bác hai Tống tràn đầy đồng tình và thương hại: "Bác hai  thể  gì? Chỉ cảm thấy mệnh cháu thật khổ, lúc ở nhà đẻ  nhà đẻ coi như trâu ngựa sai khiến, lớn lên nhà đẻ còn  bán cháu cho lão già ế vợ, ép cháu nhảy sông tự sát. Cũng may nhờ Thanh Phong cứu cháu lên, kéo cháu  khỏi hố lửa đó. Bác hai vốn cũng cảm thấy  theo Thanh Phong, cháu  thể sống , nào nghĩ tới Thanh Phong  thành  như ? Sau  Thanh Phong sẽ  sinh hoạt  giường, ăn uống vệ sinh đều do cháu ôm đồm,  chỉ trong nhà cần cháu, bên ngoài cũng cần cháu chống thể diện, một ngày hai ngày còn , nhưng cả đời như , ai  thể chịu ? Cháu còn trẻ, đời  định cứ chịu đựng sống như  ? Đấy   là   khỏi hố lửa ,  nhảy  hố lửa khác ?"
Kiều Niệm Dao liếc bà  một cái.