Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Sau  bà   họ   sinh thêm nữa, ba đứa con    thì bà  cũng   gì thêm, còn cảm thấy yên tâm  nhiều, chủ yếu là bà  sợ cơ thể của Kiều Niệm Dao sẽ để  di chứng.
Tuy rằng là bác cả nhưng chủ yếu bà    vai của  chồng, Kiều Niệm Dao sống cùng bà  cũng  . Bây giờ  bà   về quê nên cô cảm thấy luyến tiếc.
Tống Thanh Phong cũng   nhưng  cũng : "Anh thấy ý của bác cả là  về quê."
Bác cả  nghĩ sẽ sống mãi trong nhà của ,    tăng thêm gánh nặng cho , bà   đây   chuyện  nên .
Là cháu trai của bà ,  thời gian thì về quê thăm bà  cũng    .
"Ngày mai em sẽ  chuyện với bác cả." Kiều Niệm Dao .
Ngày hôm  Kiều Niệm Dao đến phòng bác cả để  chuyện .
"Bác cả, bác đừng cảm thấy ở nhà chúng cháu sẽ  tăng thêm gánh nặng cho chúng cháu,  bác ở đây giúp đỡ chúng cháu  vui, cũng  an ."
Bị giữ  nhưng trong lòng bác cả Tống  thoải mái, bà  cũng  đây là những lời thật tâm từ tận đáy lòng của cháu dâu nên  : "Bác cả  các cháu  chê bác cả,  các cháu  hiếu thuận nhưng thật sự bác cả nên  về quê ."
Vốn dĩ bà   trong thành phố để chăm sóc các cháu nội, nhưng giờ các cháu nội đều  lớn  cũng  hiểu chuyện, nên đương nhiên bà    về thôi. Ở trong thành phố thoải mái thật, cả đời  của bà  cũng  từng trải qua  cuộc sống như .
TBC
Gạo trắng  thể ăn tùy thích, lúc nào cũng  nhiều thịt trứng, cháu trai cháu   giờ đều  sợ bà  ăn nhiều. Nói là  thành phố phụ chăm sóc bọn trẻ nhưng thật  là  hưởng phúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-801.html.]
Đương nhiên bà   điều kiện nhà cháu trai , cũng  vợ chồng son  chê bà  nhưng bà  cũng  thể ở mãi   ,  gì  đạo lý như  chứ.
Nhìn thấy thật sự bà   về quê cho nên cuối cùng Kiều Niệm Dao cũng chỉ  thể đồng ý chuyện .
Suy cho cùng thì bác cả Tống cũng    chồng, nếu là  chồng thì ở trong nhà con trai là chuyện đương nhiên nhưng bà  là bác cả. Bà  cũng  con trai của .
Tư tưởng của  già  ăn sâu bén rễ  nên cứ bắt bà  tiếp tục ở  thì ngược  sẽ khiến bà    tự nhiên. Để bà  về trong thôn cũng .
 mà  chuyện bà nội sắp  về  thì Nguyệt Nguyệt, Dương Dương, Tinh Tinh đều  đồng ý. Chúng cứ ôm chân bà nội mãi  cho bà  .
Từ  khi ba chị em chúng chào đời thì   chính tay bà nội chăm sóc, còn  thiết  kém gì bà nội ruột thì   chúng  thể để bà   .
Bác cả Tống cũng lưu luyến chị em bọn trẻ, nhưng   thể nào  về .
Là Chu Lượng lái xe đưa bà nội của   về quê. Kiều Niệm Dao gửi cho bà   nhiều đồ, ngoại trừ quần áo và đồ dùng cá nhân của bác cả Tổng thì còn  gạo và bột mỳ, tất cả  hơn năm mươi cân.
Còn  mấy miếng thịt khô, đường đỏ và đường trắng, chiếc radio lúc  cô mua cho bà  nên đương nhiên cũng để bà  mang về quê.
Lúc   xe,  chỉ  chị em Nguyệt Nguyệt đỏ mắt mà bác cả Tống cũng  nhịn  mà lau nước mắt.
"Bà nội, trong nhà cũng   chuyện gì, đợi cho mấy chị em Dương Dương học tiểu học  về quê cũng  mà, chú thím họ cũng hy vọng bà ở  mà." Chu Lương lái xe vững vàng .