Ngoài  còn cần  dùng thuốc để điều trị.
Bác tư Tống đều đồng ý.
Bởi vì năm mới đang đến gần nên bác ba Tống   ở  nữa, dự định trở về.
Kiều Niệm Dao và Tống Thanh Phong cũng  ngăn cản, chỉ mang hai cân đường đỏ và một con ngỗng béo nặng hơn mười cân cho bác ba Tống.
Không chỉ  bác ba Tống mà bác cả Tống cũng , vì từ năm  sẽ  đến tỉnh thành nên hai vợ chồng cũng để bác cả Tống về quê ăn tết.
TBC
Cũng mang theo đường đỏ thường dùng và một con ngỗng to béo. Đến tặng quà năm mới, cả ba bác đều giống .
Trong đó  bác tư Tống.
Khi Tống Thanh Phong xách tới, đúng lúc Đặng Phúc Xuyên cũng  mặt ở đó, trong đó  Đặng Thủ Giang,   cũng đang học với Đặng Thủ Minh bên .
Hiện tại Đặng Thủ Minh  thời gian và kiên nhẫn để dạy  , dù    cũng  thi đậu ,  thỏa .
Tống Thanh Phong cũng  vội rời , ở  một lúc mới trở về.
Sau khi cháu trai rời , bác tư Tống  với Đặng Quốc Dụ trong những năm gần đây,  ngày lễ ngày tết,  đến nay cháu trai và cháu dâu đều tặng quà đến.
Dù là bánh chưng Tết Đoan Ngọ,  là bánh trung thu trong tết trung thu mười lăm tháng tám,  quà tết cuối năm, năm nào cũng ,  một cháu trai như , coi  như con trai cũng  quá mức!
Đặng Quốc Dụ cũng là cũng hiểu rõ, trong thư vợ  nhắc tới.
Chỉ là  khỏi bồi hồi, nhà ba vợ ông  vực dậy !
Cháu trai và cháu dâu đều  tương lai như , ngoài  còn  ba đứa cháu trai đáng yêu và thông minh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-870.html.]
Quả nhiên hợp với câu  ,  con thì  sợ nghèo,  nghèo thì cũng  lâu!
Hai vợ chồng  chuyện, Đặng Phúc Xuyên ở bên cạnh cảm thấy  ngại, đứa con trai  như  , đúng thật là   cái gì.
Anh    một cuộc sống   cũng coi như  dễ dàng gì.
Tết năm nay,    thể mua  một ít thịt để dành  vằn thắn, ba   trở về thấy   còn  nuôi mấy đứa con,    sống khó khăn, âm thầm cho   hai trăm đồng để cứu trợ.
Đặng Phúc Xuyên   gì khác, chỉ dặn dò Đặng Thủ Giang chăm chỉ học tập cùng  họ, cố gắng thi đỗ đại học  năm .
Đời    cứ như  thôi, chỉ mong con trai   thể  đại học.
Chỉ là nền tảng của Đặng Thủ Giang quá kém,  chỉ nền tảng kém mà  còn nóng nảy, cũng    thông minh, Đặng Thủ Minh   kiên nhẫn dạy dỗ  
Không còn cách nào khác ngoài việc đưa Đặng Thủ Hạc đến để cùng dạy  .
 mà Kiều Niệm Dao   để ý tới những thứ .
Hiện tại lực chủ ý của cô đều đặt   sư phụ, sắp tới hai mươi bảy  mà còn  thấy trở về.
Đừng    chờ đến ba mươi đêm giao thừa mới trở về.
Bọn nhỏ cũng đang chờ mong.
Đến hai mươi chín, cuối cùng cũng chờ  ông cụ trở về.
Nguyệt Nguyệt và Dương Dương đều hiểu chuyện sẽ   gì, nhưng Tinh Tinh thì đầy oán trách, trực tiếp trách móc sư tổ,  sư tổ  giờ mới về? Chúng cháu  chờ ông  lâu! Chẳng lẽ ông  nhớ chúng cháu ?
Tuy rằng  tiểu đồ tôn oán trách, ông Mã chỉ  ha ha xin  đồ tôn,  cũng  nhanh lên, nhưng     một lô giày và quần áo mới sẽ  nhập đến trung tâm thương mại  cuối năm? Nên chờ mua   mới trở về.
Mặc dù bọn nhỏ thích quần áo và giày mới, nhưng    như Kiều Niệm Dao  đây  bao giờ để bọn họ thiếu những thứ , cho nên bọn nhỏ cũng  quá mong đợi những thứ .