Vì  Tinh Tinh   với sư tổ một cách  nghiêm túc,   giày dép  quần áo nào bằng với việc sư tổ trở về ăn tết sớm, mấy cái đó điều  quan trọng!
Chỉ cần  một đồ tôn như ,  sư tổ nào mà  thích?
Ông cụ  trở , bữa tối nay đương nhiên sẽ  thịnh soạn.
Cá kho, sườn heo hầm, sườn dê kho tàu, trứng bác, còn  là bắp cải và củ cải.
Kiều Niệm Dao cũng cầm Mao Đài , để Tống Thanh Phong uống một ly với sư phụ cô.
TBC
Khi  việc   phép uống rượu, nhưng đây là  tan  ,  uống nhiều lắm, chỉ cần nhấp một ngụm nhỏ  ngủ một giấc là  .
Bọn nhỏ  thể uống rượu, trực tiếp cầm đồ uống lên uống, dù thế nào  nữa thì bầu  khí là  thể thiếu.
Buổi tối Kiều Niệm Dao trải giường cho ông cụ, cô  với ông: "Đáng lẽ ông  về từ sớm , còn đợi đến bây giờ mới về,  xem đồ tôn của ông vui mừng  bao?"
Ông Mã  ha ha,  về chuyện căn nhà thành phố.
"   Thanh Phong trở về  , còn thiếu gì thì  khi chúng  tới đó đặt mua là ." Kiều Niệm Dao .
Cũng để ông  một giấc ngủ ngon.
Tết năm nay rõ ràng khác với những năm .
Mặc dù vẫn   ngày nghỉ tết,  mười năm  ở Thượng Hải bắt đầu từ một bức thư của một công nhân ngu ngốc cho đến nay, vẫn  khôi phục  chế độ nghỉ phép hàng năm,  thể là  đợi thêm.
 bây giờ yêu ma quỷ quái  còn nữa,   quả thực thoải mái hơn  nhiều.
Tống Thanh Phong và mấy  Chu Lương  nghỉ nửa ngày  buổi chiều giao thừa, Chu Lương còn mượn xe đạp về quê ăn cơm tất niên.
Mùng một khi trở   việc,   còn mang theo hai bình Ngũ Lương Dịch.
 mà Tống Thanh Phong chỉ nhận một bình, bình còn  thì cùng   mang đến nhà chủ nhiệm Hà, ở  nhà họ Hà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-871.html.]
Cũng vì những  đổi của môi trường chung nên tết năm nay  náo nhiệt.
Ít nhất Kiều Niệm Dao đến đây nhiều năm như , cô  bao giờ  thấy một cái tết náo nhiệt như , dường như   đều tràn đầy hy vọng về tương lai, khuôn mặt tràn đầy sức sống.
Sau những rộn ràng của ngày tết, ông Mã bắt xe về tỉnh thành  ngày mùng 10 tết.
Chỉ trong thời gian ngắn, ông cụ    tử bồi bổ mập lên một vòng.
Toàn  đều tràn đầy năng lượng.
Về phần Kiều Niệm Dao, cô bắt đầu thu dọn những thứ cần mang đến tỉnh thành.
Sau khi để bác cả Tống và Triệu Thanh Ngọc ăn tết ở trong nhà, Tống Thanh Phong  đón bọn họ .
Theo chân Kiều Niệm Dao còn  bọn nhỏ, một nhà bọn họ đến tỉnh thành, bắt đầu một cuộc sống mới!
Đương nhiên   đều  huyện Tống Thanh Phong và Kiều Niệm Dao  đưa gia đình bọn họ đến tỉnh thành sinh sống.
Mọi  trong thôn thất sự  vài phần cảm xúc.
Mọi  đều  Tống Thanh Phong sắp phát đạt .
Mọi  vẫn đang cày ruộng, còn   chuyển đến mua nhà ở huyện, kết quả mới chỉ sống ở đó  vài năm? Lại chuyển đến tỉnh thành.
Nói cách khác, các con của    sẽ lớn lên ở tỉnh thành.
Chênh lệch với ở quê  đủ lớn ?
Mục tiêu mà những đứa trẻ ở quê phấn đấu khi lớn lên  lẽ chỉ là điểm khởi đầu cho con cái bọn họ.
Chưa kể  dân ở quê.
Trần Quế Hoa  hâm mộ việc  chồng đến tỉnh thành để trông bọn nhỏ, cô   khỏi  với Chu Đại Sơn: "Mẹ thật sự  may mắn,  sống ở huyện thì thôi , hiện tại còn đến tỉnh thành sinh sống, bà   đến một nơi rộng lớn như ,  đến nghĩ cũng  dám nghĩ, bà cụ  hưởng  phúc ở chỗ mấy  con trai các , đều đến chỗ cháu trai bên  hưởng phúc hết ."