Bác Chu vì chuyện  mà thở dài,  rằng con trai ở  mặt con dâu    còn đường lui nữa.
Bà  cũng mắng con trai, nhưng mà còn ích gì nữa ?
Đứa con trai   quản , vốn dĩ là một gia đình  , kết quả  thành  bộ dáng , một  sầu  chết!
Chỉ là con trai bà  cũng  bản lĩnh,  bao lâu  dẫn  mới về gặp cha .
Bác cả Tống cũng phục, về  với Kiều Niệm Dao: "Lớn lên cũng khá , nhưng ánh mắt   thật  , cảm thấy rằng coi  khác như hàng hóa, cái quái gì !"
Kiều Niệm Dao  : "Anh  thích là ."
"Người  nếu mà  cửa, Tiểu Hổ chắc chắn sẽ   dễ chịu." Bác cả Tống .
 mà chuyện của  , nhà  cũng chỉ xem náo nhiệt mà thôi, chắc chắn là  thể  .
Chẳng qua chuyện cãi vã của nhà họ Chu cách vách, bác cả Tống cũng  lấy  cảnh giác.
Dự định chờ cháu trai hết  xa trở về sẽ  vài lời với nó.
Kể từ khi Tống Thanh Phong tiếp tục chạy đường dài thì bề bộn  nhiều việc.
Lúc Lý Quảng Sinh dẫn Tráng Tráng và Khang Khang  thành phố  nữa,  cũng  rảnh.
Anh đến đây  tháng năm.
Lại chỉ  thời gian ba ngày nghỉ ngơi ngắn ngủn.
"Bây giờ    bận  ?" Bác cả Tống  nhịn  hỏi.
"Rất bận." Tống Thanh Phong gật đầu, vì bận rộn mà  cũng gầy   ít.
Người tuy rằng gầy, nhưng sức khỏe  vô cùng dồi dào, ham  cũng lớn, ban đêm Kiều Niệm Dao thiếu chút nữa là hét lên, vẫn là  kịp thời ngăn chặn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-906.html.]
 cả buổi tối,   ngừng nghỉ, dẫn tới Kiều Niệm Dao vốn dĩ  tiết  ngày hôm , kết quả cũng  kịp  học.
Thật sự là ngủ say đến nỗi    gì.
Chờ cô tỉnh ngủ  là mười một giờ.
Tống Thanh Phong dẫn bọn nhỏ  bên ngoài chơi đùa một vòng trở về.
Nguyệt Nguyệt, Dương Dương và Tinh Tinh chị em ba  đều  cao hứng.
Lúc về  thấy Kiều Niệm Dao đang đánh răng, cả ba chị em đều kêu lên: "Mẹ,  ngủ đến tận bây giờ ?"
Kiều Niệm Dao: "..." Cô ai oán liếc  Tống Thanh Phong một cái.
Tống Thanh Phong : "Mẹ các con học tập mệt mỏi, khó  lúc ngủ nhiều một chút cũng là bình thường."
Đàn ông ăn uống no đủ, đặc biệt dễ  chuyện, tính tình gì đó, cũng đặc biệt .
Bác cả Tống buồn  gọi các cháu: "Đều  đây rửa mặt rửa tay ."
Bọn nhỏ cũng  hiểu... Này, đều  rửa mặt rửa tay.
Hiện tại là tháng năm, thời tiết cũng dần dần nóng, cho nên   đổi quần áo, mồ hôi ẩm ướt hết .
Kiều Niệm Dao nhân lúc bọn nhỏ  chú ý, lén lút véo Tống Thanh Phong, Tống Thanh Phong mặt  đổi sắc mà  với tụi nhỏ: "Ăn cơm, cơm nước xong buổi chiều chúng    xem phim."
TBC
"Dạ!" Ngay cả Dương Dương cũng  vui, đều  bằng lòng, bởi vì  lâu ba  ở đây, nhất định là nhớ .
Buổi sáng chơi đùa thỏa thích, lúc ăn cơm cũng đặc biệt ngon, húp mì sợi xì xụp  bụng xong, cũng chờ  chuyện, tới khi gần hết giờ, mới trở về phòng  ngủ.
Kiều Niệm Dao nhất định là  ngủ, nhưng mà  đàn ông nhà cô kéo về phòng  Thái Hậu, Tiểu Tống Tử giải thích với cô, là do  quá nhớ cô nên nên mới ầm ĩ  ngừng, xoa eo ấn chân hầu hạ cô.
Kiều Niệm Dao hưởng thụ một lúc, mới cho  sắc mặt , đương nhiên cũng dịu dàng với : "Tuy rằng em và bọn nhỏ đều nhớ , nhưng  cũng đừng vội vàng trở về,  xa nhà  tự chăm sóc bản  thật  mới là quan trọng nhất."
"Anh  ." Tống Thanh Phong ôm vợ, yêu thương cô.