Lúc  đây ngay cả lời dư thừa cũng  cần ,  trai  nếm  ngon ngọt, một đồng hồ bán  kiếm lời gần bằng nửa tháng tiền lương,    kiếm chính là kẻ ngốc!
"Sắp tới    công tác, tháng  mới rảnh rỗi tới đây, tiền bán xong để ở chỗ  là ." Tống Thanh Phong thấp giọng .
Chàng trai  ,"Anh  sợ  trực tiếp chiếm hết ."
TBC
Tống Thanh Phong  một tiếng,   : "Vậy  sẽ  thế ?"
"Anh cứ yên tâm." Chàng trai trực tiếp .
"Nếu như  nguyện ý, chúng   thể phát triển lâu dài." Tống Thanh Phong thấp giọng .
Đôi mắt  trai sáng lên, trong lòng cũng kích động, thấp giọng : "Anh, em tên là Tiền Kính, chú của em là quản lý cửa hàng,   chuyện gì cứ tới tìm em,  cứ việc yên tâm!"
Tống Thanh Phong gật gật đầu,  từ trong túi móc  một cái đồng hồ, hai cái ở đây, cái khác   nhiều, chỉ : "Tháng    đến."
"Được!" Tiền Kính  chút do dự gật đầu.
Lần  kiếm  tiền,   mời bạn gái  ăn,  xem phim, còn mua dây buộc tóc  cho cô gái, bạn gái cũng  vui.
Nhà    chật chội, bạn gái  sớm ,     ngoài mua một căn phòng, cho dù nhỏ một chút cũng  .
Trước  Tiền Kính nghĩ cũng  dám nghĩ, nhưng bây giờ ngẫm  cũng     khả năng? Nếu mỗi tháng  thể bán  một hai cái...
Cậu   Tống Thanh Phong liền cảm thấy  là   bản lĩnh!
Cậu  , đây tuyệt đối là cơ hội kiếm vợ của  !
Tống Thanh Phong  quản Tiền Kính, trực tiếp tới tìm chị gái trung niên, chị  tên là Hồ Ngọc Điệp.
So với Tiền Kính, Tống Thanh Phong còn  mở miệng,  khi Hồ Ngọc Điệp thanh toán tiền hàng xong, liền thấp giọng  với Tống Thanh Phong: "Nếu  còn,  thể giao cho , bên chỗ   thể xử lý thỏa đáng cho !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-959.html.]
Chị  lấy giá còn cao hơn cả Tiền Kính, một cái đồng hồ kiếm  hai mười đồng, đây là một khoản thu nhập lớn cỡ nào?
Không kiếm đều là kẻ ngốc!
"Chị gái, nếu chị ,  thể lấy hàng ở chỗ , một cái đồng hồ  lấy chị một trăm."
Tiền Kính        tiền, nhưng vị      là  nắm giữ quyền tài chính gia đình.
Trực tiếp lấy hàng là .
Tống Thanh Phong đưa  đề nghị , Hồ Ngọc Điệp   lắm,"Cứ như    ?"
"   công tác,  lâu mới trở về một chuyến, chị  thể kiểm hàng." Tống Thanh Phong  móc đồng hồ  cho chị  xem.
Hồ Ngọc Điệp kiểm tra một chút, giống hệt cái  ,   mới,   vấn đề gì.
 chị   khôn khéo,  ép giá, chỉ là Tống Thanh Phong lắc đầu, còn  rời .
Hồ Ngọc Điệp  nếm qua ngon ngọt, một cái đồng hồ kiếm  hai mươi đồng, loại chuyện     tìm đây?
Nhanh chóng gọi Tống Thanh Phong ,"Cậu chỉ một cái  thôi ?"
Tống Thanh Phong  chị : "Chị  mấy cái?"
"Ba cái  ?" Hồ Ngọc Điệp nhỏ giọng , cũng  sắc mặt Tống Thanh Phong.
"Hai cái." Tống Thanh Phong lắc đầu, nếu như  quen,  sẽ cho, nhưng  mắt,  thể nhiều hơn hai cái.
Hồ Ngọc Điệp cũng  cảm thấy ít, lập tức : "Tội gọi  giúp  trông chừng một lát,  chờ  một chút, nhà   xa,  về lấy tiền."
"Được." Tống Thanh Phong đáp.
Vì thế Hồ Ngọc Điệp trở về lấy tiền, vốn dĩ định cầm  tiền tiết kiệm   gửi, bây giờ liền lấy  mua hai cái đồng hồ của Tống Thanh Phong.