Khi đối mặt với con trai Lý Quảng Sinh và con dâu Chu Hương Xảo, cha  Lý tỏ  cực kỳ kiêu căng, coi trời bằng vung, chỉ  .
 khi đối mặt với  khác, họ    dũng khí như .
Đặc biệt là Chu Lương  rõ họ khó đối phó, bèn bày  bộ mặt hung dữ, khiến họ  dám  càn.
Hơn nữa, họ cũng   thời gian rảnh rỗi để gây sự với những   liên quan, bởi vì con trai Lý Quảng Sinh  bán nhà, điều  chẳng   nghĩa là trong tay    một khoản tiền lớn ?
Đây chính là điều họ mong , hai ông bà cũng bảo    bán nhà để kiếm tiền cứu em trai.
Cũng coi như   còn  điều,  bán nhà !
Chỉ là họ chờ đợi mãi mà  thấy Lý Quảng Sinh mang tiền về,  còn cách nào khác bèn tìm đến đây, nhưng  tìm  , đành  hỏi chú Lý và thím Lý, nhưng họ cũng  .
Cuối cùng, họ đến đồn công an để tìm con trai Lý Quảng Sinh, nhưng   thông báo rằng Lý Quảng Sinh   công tác,   ở đây!
Lúc , ngay cả kẻ ngốc cũng  Lý Quảng Sinh  cao chạy xa bay.
Cha  Lý tức đến mức suýt ngất xỉu, mắng nhiếc con trai ruột Lý Quảng Sinh   gì!
 Lý Quảng Sinh  quan tâm đến những chuyện  nữa.
Điều  khiến cô  thể  nhớ  những lúc  đây, khi họ mới quen ,  thế nào    thể thể hiện tình cảm một cách tự nhiên như ?
Mỗi khi gặp  cô,  đều dùng ánh mắt như .
TBC
Thật khiến cô chịu  nổi, chân cũng mềm nhũn !
"Vợ ơi,  nhớ em." Nhân lúc trong phòng   ai, Tống Thanh Phong còn ghé sát  tai cô  lời ngọt ngào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-964.html.]
"Tránh ." Kiều Niệm Dao sợ con cái đột nhiên .
Mặc dù Tống Thanh Phong  nhớ vợ, nhưng cũng  chừng mực, chỉ nhân lúc bọn trẻ   ở đây, tiến đến đòi hôn.
Kiều Niệm Dao từ chối,  liền tự  hôn lên, còn tiện tay đóng cửa ,  đó ôm lấy vợ,  tiên là hôn một cái thật kỹ, giải tỏa cơn thèm khát.
Không    vì yêu  đàn ông   , mà cô thật sự   sức chống cự, ngay cả  thở phả  từ mũi  cũng đặc biệt dễ ngửi.
Giống như mùi hương pheromone , vô cùng kích thích, khiến cô   mềm nhũn.
Kiều Niệm Dao cũng  kìm  mà ôm lấy eo .
Một lúc lâu , hai  mới tách .
"Vợ ơi, em  nhớ  ?" Tống Thanh Phong áp trán   trán  vợ yêu kiều,   mắt cô.
"Không nhớ." Kiều Niệm Dao liếc  một cái, nhưng ánh mắt cô lúc  long lanh ướt át,  má cũng ửng một rặng mây đỏ, vô cùng quyến rũ.
Cũng chỉ là lúc    cách nào khác, nếu  Tống Thanh Phong nhất định  "dọn dẹp" cô một trận.
"Tối nay sẽ xử lý em ." Anh cúi đầu hôn nhẹ một cái,  chút tiếc nuối .
Kiều Niệm Dao liếc yêu  một cái,  mở cửa  , nếu ở  lâu hơn sẽ khiến  khác hiểu lầm, ban ngày ban mặt vợ chồng đóng cửa  gì chứ?
Về phần Tống Thanh Phong thì vẫn còn đang "phất cờ", đành  kiềm chế .
Một lúc  Tống Thanh Phong mới  ,   trở  bình thường, dáng vẻ vô cùng nghiêm chỉnh, khiến    thể nghĩ tới      gì với vợ trong phòng!
"Sư phụ ? Em   với ông cụ ? Có  cùng  về ?" Tống Thanh Phong hỏi.
"Em   với ông , nhưng ông đang bận,  để  hẵng , xem   rảnh , nếu rảnh thì  xe của  về,  rảnh thì ông tự bắt xe đến." Kiều Niệm Dao đương nhiên  hỏi qua.