"Ở  mặt lão bí thư chi bộ bọn họ  qua một , lúc bác cháu  qua,  ở  mặt  bộ  trong thôn  một , con bé chính là  ở , sẽ  rời , cháu còn ở đây nghi ngờ con bé ? Biểu hiện  của cháu  sợ khiến  khác thất vọng buồn lòng ?"
"Cháu   hoài nghi vợ ."
Làm    nghi ngờ cô ,  chỉ là  chút  nỡ, cô  như ,   nỡ để cô dành hết cả đời  cho  như ,  suy nghĩ kỹ cho cô một phen.
"Vậy cháu suy nghĩ gì nữa? Cháu cũng  một phen tuổi, đều 27, Dao Dao năm nay cũng 24, các cháu cũng  còn trẻ nữa!"
Trong thôn   nhiều mười tám mười chín, hai mươi   cha, hai cái đứa  một đứa 27 một đứa 24 còn   con,    chậm hơn  khác bao lâu ?
"Bác , bác đừng lo lắng chuyện  nữa, cháu hiểu rõ mà." Tống Thanh Phong .
Bác cả Tống  bộ dáng 'cá  ăn muối'  của , thì sầu  chết: "Cháu hiểu rõ cháu may mắn đến mức nào ? Nếu cháu hiểu rõ thì  nhanh chóng nắm bắt cơ hội sinh con với Dao Dao, nhân lúc còn sớm mà sinh, đây mới là hiểu rõ! Chứ   giống như lúc ! Cháu nghĩ gì chẳng lẽ bác   , nếu Dao Dao thật sự  gả chồng, đến lúc đó  cháu  chết, rõ ràng  bỏ ,  mà còn giả bộ hào phóng  gì  !"
Tống Thanh Phong: "..."
"Được , cháu cứ đợi ,  cái bộ dạng  của cháu, bác cũng tức giận đến mức n.g.ự.c đau, mặc kệ cháu!"
Bà  từ trong nhà  tới,  xem trong nhà ngoài nhà của cháu trai sạch sẽ  bao?
Đại Hoàng  nuôi  , chú dê con  cũng , mới ôm về   bao lâu,  xem  lớn nhanh ?
Cháu dâu là một tay quản gia .
 thằng nhóc thối  cứ chờ, chờ gì mà chờ,  cái gì để chờ !
TBC
Kiều Niệm Dao   chuyện ở trong nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-98.html.]
Cô  đến công xã.
Có đồ ăn ngon cũng  thể ăn mảnh một  , nên  mang riêng một phần đến cho ông Mã.
Cắt hơn một cân bò kho bỏ  hộp cơm, còn  một đôi giày, cô xem một  là  nhớ kỹ kích cỡ giày của ông Mã, cho nên thừa dịp   thành phố  mua một đôi cho ông.
Ngoại trừ giày, còn  mấy đôi vớ mới.
Muốn bái    thầy, thì cũng  thể chỉ dựa  một cái miệng thôi .
Lúc cô tới đây, ông Mã mới  bận việc xong,   bộ dáng   gặp cô, hừ hừ : "Sao con  tới đây nữa."
"Nhìn xem con mang theo gì tới ?" Cô mở  hộp đồ ăn cho ông  thoáng qua.
Ông Mã thấy miếng thịt bò  ngon    thì  cô một cái: "Sao thế,   hối lộ ?"
"Hối lộ gì chứ, đây là hiếu kính, để cho sư phụ nhắm rượu  mà."
"Vậy thì  khách khí với con nữa ." Ông  xong, liền cầm lấy hộp cơm của chính .
Kiều Niệm Dao để hộp cơm ,  đó  lấy giày từ trong rổ  tới: "Ngày hôm qua con  xe  thành phố, nghĩ rằng cũng sắp đến mùa đông, nên  mua cho thầy một đôi giày mới, còn  mấy đôi vớ."
Ông liếc mắt một cái liền  đó là kích cỡ giày của chính , trong lòng hưởng thụ vô cùng, nhưng  mặt vẫn thờ ơ: "Thầy   tiền để trả ."
"Con   là hiếu kính , cần gì  trả tiền."
Kiều Niệm Dao còn móc  một khối đường đỏ từ trong rổ, cũng là dùng giấy dầu bao lấy, đặt lên  bàn: "Hôm qua con còn mua chút đường đỏ về, cho thầy một cân , ngày mùa đông rảnh rỗi   việc gì thì pha nước gừng ngọt uống, uống hết thì con đưa thêm."