"Xin ,  muộn một chút." Hứa Niên đến trễ.
"Muốn để tên đó c.h.ế.t đau đớn hơn một chút nên tốn chút sức."
"Không ,    là thời hạn  hôm nay mà."
"Hôm nay   ngủ ?" Hứa Niên  vẻ mặt  mệt mỏi của , hỏi.
"Ừm nhưng   ở bên ." Đáy mắt Cố Trì hiện lên vẻ ấm áp.
"Cô gái xinh  đó ?" Hứa Niên cong môi , cố ý : "Rất xứng với ."
"..."
Cố Trì khựng  vành tai đột nhiên đỏ bừng.
"À, đúng , chúng   lấy  tinh hạch của thủ lĩnh."
Hứa Niên cũng  trêu chọc  nữa.
Mặc dù    ý với cô gái  nhưng  thành    là chuyện khác. Cô   thấy cô gái đó  ý gì với Cố Trì.
"Ừm."
Hứa Niên lấy  từ trong túi một chiếc hộp gỗ  nhỏ, mở , bên trong là một tinh hạch của thây ma tỏa  ánh sáng bóng bẩy.
Không giống với tinh hạch của thây ma bình thường, kích thước của nó lớn hơn bình thường một vòng, hình dạng cũng đều đặn hơn.
"Quả thực  giống lắm." Cố Trì nhận lấy, nhíu mày quan sát hồi lâu.
" cũng  đầu tiên  thấy tinh hạch như , màu sắc, kích thước đều khác biệt  lớn so với thây ma cấp thấp."
" ." Cố Trì nghĩ đến Bạch Thanh  bắt  hôm nay: "Tên thủ lĩnh , ngày mai   phiền thả nó ."
Hứa Niên đáp một tiếng.
" mà,  thực sự  ngờ, các   dám để một tên thủ lĩnh ở bên cạnh  như ... Quả là gan lớn."
Cô  tự giễu  một tiếng.
Quả nhiên là tuổi  còn nhỏ, dần mất  lòng dũng cảm của thời trẻ.
"Không  gan lớn, chỉ là   cho chỗ dựa."
Cố Trì nhàn nhạt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-nu-phan-dien-cu-thich-gia-lam-thanh-mau/chuong-110.html.]
Ngày hôm .
Bạch Thanh cuối cùng cũng  thả  khỏi phòng giam.
Khi  thấy Cố Trì và những  khác, nó lao tới rên rỉ nhỏ giọng, chỉ là tiếng rên rỉ  cũng khô khốc.
"Hu hu hu, cảm ơn, cảm ơn!"
"Không  là  ." Cố Trì lặng lẽ lùi  vài bước, thực sự    nó quấn lấy.
Bạch Thanh đành  đổi mục tiêu, nó  Trì Anh bên cạnh, vội tiến lên vài bước   lóc kể lể.
Cố Trì đưa tay ôm vai Trì Anh, lập tức kéo    lưng .
Trì Anh ngơ ngác   kéo   lưng.
Bạch Thanh: "..."
Nó  quanh một vòng.
Người  gọi là "Chỉ huy." thì  . Còn mấy  tối qua trói nó thì cũng  .
Tầm mắt nó chuyển đến Mục Vũ đang cau , mắt sáng lên.
Mục Vũ mặt lạnh, trơ mắt  Bạch Thanh đến bên cô  nhưng chỉ  thể giả vờ   thấy.
Bình tĩnh, nghĩ đến nhiệm vụ mà Cổ đội giao cho ...
"Hu hu, chị Mục Vũ..."
Mục Vũ cứng , suýt nôn . Cô  kiên cường nghĩ: Nhịn một chút, nhịn một chút là qua thôi.
"Ừm... Không  là  ."
"Phụt." Lục Vân Phi  đắc ý  lưng cô: "Ồ, chị Mục Vũ hôm nay tính tình  nhỉ."
Mục Vũ: "..."
Cô  g.i.ế.c c.h.ế.t  ,  ?
 tức thì tức, việc Cố Trì giao cho vẫn  .
Bạch Thanh  sắp dựa   cô , đang định  thêm gì đó thì đột nhiên   cứng đờ, vẻ mặt cũng trở nên vô cùng  tự nhiên.
Chuyện gì , tại  nó  cảm thấy ở đây còn  đồng loại? Hơn nữa, là  thở của thây ma tiến hóa đáng ghét.