Giống như  một   năng lực tương tự Trì Anh... dị năng mạnh mẽ, đồng thời sở hữu nhiều loại dị năng.
   chắc chắn rằng    liên quan đến Trì Anh. Một là về mặt thời gian căn bản  hợp lý, Trì Anh mấy tháng nay vẫn luôn  theo họ,  thể  thời gian chạy đến Ngọc Hồ Thành; hai là, những vết thương  cơ thể thây ma  lớn lắm, mặc dù  thể thấy dị năng của    mạnh nhưng cũng   kiểu phung phí như Trì Anh.
Cố Trì thầm khẳng định.
Ừm, cô g.i.ế.c thây ma luôn chặt cả đầu.
Còn về phía Trì Anh, cô   chút mất tập trung.
Từ tối hôm qua   đoạn  chuyện đó, cô vẫn  thể ngủ , lúc  lòng  loạn.
Cố Trì ,   thích...
Mặt cô đột nhiên đỏ bừng, dị năng gió quanh  lập tức  rút , suýt nữa khiến cô ngã xuống.
Trì Anh bám  cửa sổ bên ngoài tòa nhà văn phòng, hận  thể tìm một chỗ nào đó chui .
Họ  thể  chuyện xa hơn một chút ! Vậy mà  để cô  thấy!
[Thực ...  cách đó  bình thường căn bản   thấy .]
Trì Anh  để ý đến nó, vẫn ủ rũ.
Hệ thống lặng lẽ lắc đầu.
Quả nhiên, tình yêu của con  chỉ  chậm trễ  việc. Chủ nhà của nó bây giờ  còn tâm trạng  việc nữa !
[Ký chủ cũng  cần quá để ý , cùng lắm thì   tỏ tình, cô từ chối là .]
Trì Anh mím môi, vô thức tưởng tượng  cảnh Cố Trì   mặt cô tỏ tình...
Cơ thể cô khẽ run, chỉ thấy mũi cay cay, trong lòng  một cảm giác kỳ lạ khó tả, khó chịu nhưng  khiến mặt cô nóng bừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-nu-phan-dien-cu-thich-gia-lam-thanh-mau/chuong-138.html.]
Trì Anh che mũi,  đầu tiên cảm thấy  hổ là điều khó chịu đến .
Cứu mạng, thà để cô đối mặt với những điều ... còn hơn để cô ngất !
Hệ thống nhạy bén nhận  điều bất thường.
[Sao phản ứng của cô  lớn thế?]
Trì Anh ủ rũ lật    bệ cửa sổ ngoài trời cao chót vót, thuận miệng : Phản ứng lớn   là bình thường ?
Hệ thống cẩn thận dò xét: [Cũng  .  mà, nếu   những lời đó hôm qua là Lục Vân Phi, cô sẽ nghĩ thế nào?]
Trì Anh nghiêng đầu, suy nghĩ một lúc  : Có chút  hổ?
[Có chút  hổ?  mà trạng thái hiện tại của ký chủ  giống như là  chút ...]
Trì Anh ngẩn , dường như  hôm qua   là Cố Trì, nếu đổi thành  khác, phản ứng của cô thực sự sẽ khác.
Cô ngẩng đầu, nhớ  những kiến thức thường thức mà hệ thống  truyền cho cô.
Sau một hồi suy nghĩ, Trì Anh kinh ngạc : Chẳng lẽ là vì  cũng thích  !
Vì đối mặt với   thích nên phản ứng mới khác với  khác chứ?
Hệ thống hít một  thật sâu, điên cuồng ngắt lời: [Không  !]
Nó mệt mỏi : [... Cũng  cần cực đoan như !]
Biết thế lúc nãy    nhiều như .
Bản  nó cũng  hiểu rõ lắm về tình cảm của con , lỡ như chủ nhà của nó   suy nghĩ đặc biệt nào với Cố Trì, chẳng  nó đang loạn điểm uyên ương .
Trì Anh sờ sờ khuôn mặt vẫn còn  nóng, cố gắng quên chuyện  .