Anh  đá  bao gạo, cúi xuống chuẩn  vác.
Khi hai tay  ôm chặt bao gạo,   đột nhiên cảm thấy đỉnh đầu lạnh ngắt, như  một vòng kim loại để ở  đầu.
Cái gì thế ?
Anh  định ngẩng đầu lên nhưng   thấy  đàn ông xăm trổ bên cạnh vô cùng kinh hãi cảnh báo.
"Báo! Bỏ gạo xuống!"
"Cô   súng! Có súng!"
Báo Đốm đang ôm gạo đột nhiên sững sờ.
"Các  , ai  bản lĩnh thì đến cướp vật tư?" Chị Lý cầm s.ú.n.g  tay,  mặt nở nụ  lạnh.
"Vậy thì bây giờ thế nào?"
Cô  bình tĩnh  hai   mặt    mất bình tĩnh nhưng trong lòng    nhiều tự tin.
Khi cô bé đó đưa khẩu s.ú.n.g  cho chị, chị  sợ  mừng. Mặc dù  đây chị  từng cầm s.ú.n.g nhưng trong khu vực an  , một vũ khí như thế   tiếng  hơn bất kỳ loại thức ăn nào!
Tay chị cầm s.ú.n.g  run. Trong khẩu s.ú.n.g  chỉ  một viên đạn...
Chị  phát huy tối đa tác dụng của viên đạn !
Báo Đốm là  phản ứng đầu tiên, : "Anh, đừng tin cô ! Bấy lâu nay họ  lấy s.ú.n.g , khẩu s.ú.n.g  chắc chắn là giả!"
"Ồ?"
Bùm!
Chị Lý vô cùng thoải mái, dứt khoát giơ tay b.ắ.n một phát lên trần nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-nu-phan-dien-cu-thich-gia-lam-thanh-mau/chuong-41.html.]
Chị  cảm thấy lãng phí viên đạn  là một tổn thất lớn, ngược , việc dùng viên đạn một cách nhẹ nhàng như  sẽ khiến những     kiêng dè .
Chị  chĩa họng s.ú.n.g  Báo, ánh mắt lạnh hơn bao giờ hết.
Nhìn hai   tiếng s.ú.n.g dọa đến run rẩy, cuối cùng chị cũng   yên tâm.
Chị  thắng cược.
Nghĩ đến cô gái   , mang đến cho chị thức ăn và vũ khí, tay chị Lý cầm s.ú.n.g  run.
Cảm ơn.
Chị thầm  trong lòng...
Sau ba ngày rời khỏi khu vực an , trọng tâm của Trì Anh trong những ngày gần đây  dần chuyển từ việc khắc thánh giá  xe sang quan sát Trương Bân.
Những ngày , cô càng thấy    kỳ lạ...
Đầu tiên là tối ngày đầu tiên, khi cô đưa bát cơm cho  , cô phát hiện nhiệt độ cơ thể của    giống  bình thường, ngược   lạnh, giống như... nhiệt độ cơ thể của   c.h.ế.t một thời gian.
Sau đó, là giọng  của   khi  chuyện. Mặc dù Trương Bân giải thích rằng gần đây     cảm nên giọng    khàn...
 theo quan sát của Trì Anh, giọng  của   mặc dù  giống với giọng mũi của   bệnh nhưng vẫn  một chút khác biệt nhỏ. Ví dụ, trong giọng khàn của   dường như  tiếng thở "Hổn hển."
Phát hiện  điều , cô bắt đầu cố ý để ý đến trạng thái của Trương Bân. Ban đầu cô cũng  nghĩ nhiều, cho đến đêm qua...
Ban ngày ở cùng  , Trương Bân vẫn  bình thường nhưng đêm qua, khi   đều nghỉ ngơi, hành vi của     thể  gọi là... kỳ lạ.
Vào đêm khuya, Trương Bân lén bò dậy, rời khỏi nơi họ cắm trại.
Còn cô vì thính lực  nên  thấy động tĩnh liền tỉnh dậy, lén  theo.
Họ  đến khu vực nội thành,  một con đường nhỏ khá vắng vẻ, Cố Trì  đây là con đường tắt gần trụ sở nhất.