"Trước đó ở khu vực cấp C đó, vật tư của những  đó đều là từ đội tiếp tế khu vực cấp A chuyển đến."
Trì Anh  chút kinh ngạc : "Tổng bộ cũng sẽ phụ trách những việc như  ?  còn tưởng rằng, các  chỉ nghiên cứu những thứ cốt lõi nhất thôi chứ."
"Nói như  cũng  sai, tổng bộ  nghiên cứu quản lý  nhiều công việc phức tạp. Chỉ là, nơi đây sở hữu vật tư và lương thực dồi dào nhất trong tất cả các khu vực an  cấp A, vật tư dư thừa mà  chuyển  ngoài thì quá lãng phí."
Thì  là ...
Trì Anh  chằm chằm  chiếc xe đó, suy nghĩ miên man.
Cô luôn cảm thấy, chiếc xe  hẳn còn  thể   chuyện gì khác nữa...
"Sao ?" Thấy cô mãi   hồn, Cố Trì lên tiếng hỏi.
"À..." Trì Anh lắc đầu: "Không  gì. Chúng  lát nữa sẽ đến ? Là nơi cao nhất phía   ?"
Cô  qua cửa kính phía  xe, tòa kiến trúc hình bán cầu khổng lồ ở xa xa rõ ràng ngay  mắt nhưng xe  chạy một lúc lâu mà vẫn  thấy gần hơn.
" ." Lục Vân Phi đáp.
Vào tổng bộ , cả   rõ ràng thả lỏng hơn hẳn, một tay nắm vô lăng,    còn vẻ cẩn trọng như thường ngày.
Anh  dựa  lưng ghế, giọng điệu thoải mái: "Cái chỗ giống như quả bóng mà em thấy  chính là căn cứ chúng  thường về ở."
"Đừng thấy bây giờ cảm giác như  gần, thực tế còn   một đoạn nữa. Căn cứ lớn hơn cô tưởng tượng nhiều lắm. Xung quanh căn cứ đều là nhà kính cao cấp trồng đủ loại cây quý hiếm."
Anh  nhớ  điều gì đó, phấn khích : "Này, cô  thấy chỗ ở của đội trưởng nhỉ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-nu-phan-dien-cu-thich-gia-lam-thanh-mau/chuong-60.html.]
Trì Anh lắc đầu.
Đừng  là  thấy chỗ ở, từ khi đến đây, cô còn  gặp  mấy .
Cô nghiêng đầu  Cố Trì,  hiểu tại  Lục Vân Phi  nhắc đến chỗ ở của  .
Lục Vân Phi khoa trương : "Tuyệt lắm, công nghệ cao lắm! Bên cạnh nhà đội trưởng  một nhà kính trồng đủ loại kỳ trân dị thảo,  chỉ mới thấy một      đuổi , quả thực chỉ  thể dùng từ tráng lệ để hình dung."
Cố Trì  nhếch mép,  vẻ  đồng tình lắm. Anh  giải thích với Trì Anh: "Đừng     bậy. Chỗ đó là tổng bộ phân phối xuống, lúc đó  mới  phong  chỉ huy cao cấp, ban đầu cũng coi như là đặc quyền ."
"Ban đầu? Vậy bây giờ   nữa ?"
"Ừ. Sau  vì dự án nghiên cứu của giáo sư Vu, mà thiết  trong nhà kính đó  tiên tiến nhất,  vặn phù hợp với nhu cầu của ông ,  liền cho ông  mượn chỗ đó, để ông  trồng một  loại thảo dược."
"Ồ~"
"Tuy nhiên, bên trong thực  còn  một  thứ do chính  trồng... đủ loại rau quả khó thấy trong thời mạt thế,  đều trồng một ít."
Trì Anh ngẩng đầu,  "Ồ." một tiếng.
Đây là đang... khoe khoang ?
Chờ mãi  thấy Cố Trì lên tiếng nữa, đúng lúc Trì Anh tưởng rằng chủ đề   kết thúc thì   vô tình liếc mắt   ngoài cửa sổ xe, đột nhiên lên tiếng.
" nhớ là bên trong  vặn  trồng một ít chanh."
"... Ồ." Trì Anh ngây    .