Ừm... dù  thì cũng chỉ in thêm vài chữ  lớp lót của mỗi bao bì thôi mà.
Hệ thống thầm than thở.
Vừa nãy  đường Trì Anh  với nó về yêu cầu tùy chỉnh, nó còn tưởng là yêu cầu phức tạp gì chứ...
Hệ thống: [... Đây chính là thí nghiệm của cô ?]
Trì Anh vẫn đang tập trung nghiên cứu hàng hóa trong cửa hàng hệ thống, thuận miệng trả lời: Ừ!
Đầu tiên cô đổi mười thùng bánh quy nén, mỗi thùng một trăm gói, chỉ riêng    tiêu mất của cô ba nghìn điểm. Tiếp theo là gạo và mì, mỗi loại đổi hai mươi bao,   điểm còn ,  tiêu mất năm nghìn điểm.
Trì Anh  chút do dự, đổi từng thùng nước và đủ loại thức ăn khác. Cho đến khi  điểm còn  đến bốn vạn điểm mới dừng .
Ngẩng đầu lên,   vật tư chỉ chiếm thêm một phần mười  gian trong thùng hàng, cô nhíu mày.
Hình như cũng  nhiều lắm...
Hệ thống mệt mỏi : [Đã  nhiều . Kiếm tiền  dễ, ký chủ,  cầu xin cô, tiết kiệm một chút .]
[Số đồ   đủ dùng cho hàng chục khu cấp C !]
Trì Anh  hề lay động, vẫn đang suy nghĩ xem  nên đổi thêm nữa .
Hay là hệ thống kịp thời ngăn .
[Nếu cô còn chất thêm đồ nữa,  lượng hàng hóa chênh lệch quá lớn,  chừng còn  phát hiện!]
Trì Anh mới tiếc nuối thu hồi ý định đổi thêm.
Cô tiện tay mở một thùng bánh quy nén, xé bao bì. Chậm rãi ăn hết một chiếc bánh quy.
Khi lấy  miếng cuối cùng, cô  thấy mấy chữ to bên 
—— [Người quyên góp: Trì Anh]  in rõ ràng  đó.
Đây chính là yêu cầu tùy chỉnh của cô.
Trì Anh  đỏ mặt.
Tổng cảm thấy, khắc tên  lên, còn để  khác  thấy, thật là vô liêm sỉ.
[Trọng điểm   ở đây chứ!] Hệ thống gào lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-nu-phan-dien-cu-thich-gia-lam-thanh-mau/chuong-73.html.]
Nó  chút mất lời: [Cô thấy, như  thực sự  thể kiếm  giá trị thánh mẫu ?]
Vạn nhất một vạn điểm đó đổ sông đổ bể, chẳng  là mất nhiều hơn  ?
Trì Anh  quan tâm : Phải  đầu tư,  bỏ mới  . Đây chính là đạo lý tiền đẻ  tiền!
 hệ thống   lọt tai, nó vẫn đang đau lòng vì một vạn điểm mà Trì Anh  tiêu.
Lúc  nó  nhịn  mà nhớ đến Vân Linh, thật là một nữ chính , một phát  cung cấp bốn vạn điểm!
Cho dù Trì Anh  tiêu một vạn điểm thì  còn  cũng đủ đáng kể .
Nó đang nghĩ như  thì Trì Anh đột nhiên lên tiếng: Đi thôi!
[Đi ?]
Trì Anh: Ừm? Không  còn ba xe tiếp tế ?
[...]
Không,   là nó nghĩ như  chứ?
Làm theo cách cũ với ba xe tiếp tế còn , Trì Anh mang theo giá trị thánh mẫu  tiêu sạch và hệ thống mắt đờ đẫn rời khỏi kho chứa hàng.
[Điểm... điểm... điểm...]
Hệ thống mang theo sự tiếc nuối điên cuồng phát  trong đầu Trì Anh.
Trì Anh động viên nó: Đừng nản lòng,  sẽ kiếm   thôi mà!
[Điểm... điểm...]
Trì Anh:...
Được , cô cũng hết cách .
...
Đến khi cô trở về bên ngoài căn cứ, hệ thống cuối cùng cũng lấy   một chút lý trí.
[Lúc  thì oai phong lắm, giờ thì  , cô định  về thế nào?]
Thông tin của cô   nhập  cơ sở dữ liệu của liên minh, căn bản là  thể  .