Trì Anh  trả lời, mà  vòng nửa vòng căn cứ, đến bên hông.
[Nơi  căn bản là   cửa.]
Chỉ  một bức tường cao gần hai mươi mét.
Trì Anh lấy chìa khóa từ thắt lưng, cầm  tay lắc lắc: Bên trong bức tường  chính là nhà kính của Cố Trì đó.
[... À!]
Lần  hệ thống  theo kịp suy nghĩ của cô.
Chìa khóa mà Cố Trì đưa cho Trì Anh  thể mở cửa  của căn phòng, mà cửa  đó thông  nhà kính lớn bên ngoài. Nói cách khác, Trì Anh    thể từ nhà kính đó trở về nhà.
Chỉ là...
Nó  bức tường cực cao ,  chắc lắm mà : [Cao như , cô    ?]
Trì Anh: Thử xem .
Cô hít sâu một , mượn sức bật nhảy, mở năng lực hệ gió đến mức tối đa. Bức tường cao hai mươi mét,  cô dễ dàng vượt qua.
Độ khó khi hạ xuống còn đơn giản hơn, chỉ cần thả lỏng cơ thể theo sức gió hướng lên là .
Đầu tiên là hai chân chạm đất, tiếp theo là phần   của Trì Anh cũng  khống chế  quán tính mà ngã xuống, may là cô khống chế  , chỉ  một tay chống xuống đất để giữ vững  hình. Giống như hiệp khách  khinh công từ  mái nhà bay xuống, động tác vô cùng tiêu sái.
Cô thoải mái : Hạ cánh an !
Chỉ là cô   thấy tiếng hoan hô của hệ thống.
[Ký, ký chủ...]
Giọng  của hệ thống   vẻ   lắm.
Trì Anh nghi hoặc ngẩng đầu, đầu tiên là  thấy mấy quả màu vàng cam  mặt đất,  đó...
Là Cố Trì đang cầm hai quả chanh trong tay.
Cô suýt nữa thì ngã nhào.
Trì Anh: "..."
Nói thế  ,  khả năng là... Cố Trì  thể   thấy gì ?
Sau khi tự lừa dối bản , Trì Anh nở một nụ  vô cùng ngọt ngào: "Chào buổi tối~"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-nu-phan-dien-cu-thich-gia-lam-thanh-mau/chuong-74.html.]
Động tác hai tay cầm chanh của Cố Trì dừng ,   thẳng, nhẹ giọng đáp: "Chào buổi tối."
Anh ngẩng đầu,  bức tường cao mấy chục mét, ánh mắt sâu thẳm.
"... Vậy nên, em  đây bằng cách nào?"
Ngồi  ghế sofa, Trì Anh siết chặt ngón tay.
Cố Trì  hỏi cô vấn đề nhưng vì quá sốc nên cô  thốt nên lời.
Vì , địa điểm thẩm vấn   chuyển từ nhà kính sang phòng của Cố Trì.
Cô   yên nhưng Cố Trì   vội, thậm chí còn  tâm trạng pha nước chanh.
Anh cắt hai quả chanh thành từng lát, lấy một chiếc cốc thủy tinh rỗng, đổ tất cả các lát chanh  đó,  đó thêm nước.
Chiếc cốc thủy tinh  lớn, bên trong  là lát chanh, nhất thời   là dùng chanh pha nước  dùng nước pha chanh.
Anh đưa cốc nước cho cô.
"Cảm ơn."
Trì Anh nhận lấy,  tự giác  lời cảm ơn,  đó cầm cốc uống một ngụm lớn.
"!!"
Răng cô  rụng  !
"Ngon ?" Cố Trì vô tình hỏi.
"... Ngon, ngon."
Anh nhếch khóe môi, nhàn nhạt : "Uống thêm một cốc nữa?"
Trì Anh lập tức đặt cốc xuống, nhanh chóng lắc đầu: "Không ngon, chua quá."
Cố Trì mới dừng tay.
Anh  xuống đối diện Trì Anh, nhướng mày lạnh lùng: "Năng lực hệ gió?"
"... Ừm."
"Lần đầu tiên gặp em ở siêu thị đó,  hai con thây ma  thương rõ ràng  bình thường." Anh ngước mắt lên: " còn tưởng là năng lực giả nào đó  đến, hóa  là em."