Liễu Hoan Hoan vẫn tươi như thường, :
“Thêm thông tin liên lạc cũng lợi cho thôi. Ví dụ như giờ mạt thế thể nuôi dưỡng động thực vật tiến hóa, bọn thể chia sẻ thông tin cho các nữa.”
“Từ lúc tận thế nổ đến giờ, nhiều thứ đang âm thầm đổi. Mọi đều giỏi, nhưng về phần nắm bắt thông tin thì bên căn cứ bọn vẫn nhỉnh hơn. Nếu chúng thể trao đổi thông tin liên lạc, với các mà thì cũng là một cách để nắm tin tức và theo dõi động thái của các căn cứ khác.”
Thực tế là, hiện nay nhiều căn cứ đều giấu nhẹm thông tin, ví dụ như vụ gà rừng tiến hóa thể ăn và nuôi – mấy cái tin kiểu đó gần như căn cứ nào chịu chia sẻ ngoài.
Liễu Hoan Hoan vẫn tươi tiếp:
“Thật nếu các gia nhập căn cứ bọn , sẽ cơ hội tiếp cận nhiều thông tin hữu ích hơn nữa. Mọi cân nhắc chút nào ? Dị năng càng mạnh thì địa vị và quyền lực càng cao… Mà nghĩ, chắc ai dị năng quan tâm đến quyền lực nhỉ?”
Câu với Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành thì chẳng mấy hấp dẫn. Họ vốn địa vị cao từ tận thế .
Tiêu Dã thì khác. Cậu thích sức mạnh, nên cũng chút hứng thú. Tuy , chỉ đơn giản là trao đổi thông tin liên lạc với Liễu Hoan Hoan thôi.
Liễu Hoan Hoan sai. Họ sống tách biệt khỏi căn cứ và dân, thông tin chỉ thể thu qua các trang web chính phủ dựng lên – mà còn kiểm duyệt, ém thông tin đủ kiểu.
Cố Cẩn Hành lấy điện thoại :
“Thêm thông tin liên lạc .”
Liễu Hoan Hoan đưa điện thoại qua, còn hỏi thêm:
“Những khác thêm luôn ?”
Chỉ cần Cố Cẩn Hành thêm là đủ, Bùi Dữ và Tiêu Dã cần thiết tự thêm nữa.
Cố Cẩn Hành thẳng:
“Sau sẽ kéo cô nhóm. Không còn chuyện gì nữa thì mời rời .”
Nói thẳng, vòng vo khiến nhóm Liễu Hoan Hoan tỏ khó chịu thấy rõ.
bản Liễu Hoan Hoan thì để bụng, cô ôm tập giấy dậy, vẫn tươi như gì xảy :
“Hôm nay phiền . Mong sớm gặp nhé~”
Cố Cẩn Hành tiễn họ đến sân, nhóm rời khỏi, đóng cửa gọn gàng trong nhà.
Vừa bước phòng khách thì thấy Tiêu Dã xong một bộ đồ đen – rõ ràng là chuẩn hành động.
Cố Cẩn Hành đẩy nhẹ kính mắt:
“Đi ?”
Tiêu Dã nhếch cằm đầy tự tin:
“Tất nhiên là gây rắc rối cho bọn ! Anh Bùi và Xu Xu cũng đồng ý mà!”
Nghe , Cố Cẩn Hành bất ngờ, Bùi Dữ.
Bùi Dữ đáp:
“Bọn là một đội. Bất cứ ai dám động một trong chúng , cũng giống như động cả nhóm. Mà Tiêu Dã khả năng, cứ để giải trí một chút.”
Chỉ trong chớp mắt, Tiêu Dã kể chuyện xảy trong sân cho Bùi Dữ và Ôn Xu – tất nhiên là thêm mắm dặm muối ít.
Nghe xong, Ôn Xu tức điên. Lúc Tiêu Dã chuẩn đồ, cô còn giơ nắm tay lên bảo “ tay nặng ”.
Ôn Xu bảo:
“Bắt nạt là bắt nạt Tiểu Bình Quả!”
Mà bắt nạt Tiểu Bình Quả là chạm đến Tiểu Miêu; chạm đến Tiểu Miêu là chọc giận Bùi Dữ; mà chọc giận Bùi Dữ thì coi như gây chuyện với cả nhóm.
Đó là logic “chuẩn chỉnh” của Tiểu Miêu.
Cố Cẩn Hành khỏi cảm động:
“Được , nhờ .”
Anh vỗ vỗ vai Tiêu Dã.
Tiêu Dã vội vàng :
“Không nhiều nữa, trễ chút bọn khi lái xe mất hút !”
Cậu lao nhanh bếp, chui cửa sổ, bắt đầu theo dõi.
Cố Cẩn Hành xuống sofa:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-204-theo-doi-va-nghe-len.html.]
“ sẽ tạo một nhóm mới kéo . Liễu Hoan Hoan cũng sẽ trong đó.”
Bùi Dữ gật đầu:
“Lần gặp mấy chuyện kiểu , cứ xử lý thẳng tay, cần nhẫn nhịn.”
Nhiều chuyện quá phiền.
Cố Cẩn Hành nhẹ:
“ hiểu ý . chuyện nhỏ như để trong lòng. Bao năm nay khác khiêu khích ít còn gì.”
Họ là bạn lâu năm, hiểu ý cần nhiều. Cố Cẩn Hành rõ giới hạn của , nên Bùi Dữ cũng thêm.
“Để rửa chén,” Bùi Dữ dậy, “Trần Cạnh Chi với mấy chắc lát nữa sẽ ghé qua.”
Người của căn cứ Vị Lai tuy đến hống hách, lúc về mất mặt. Hàng xóm xung quanh kẻ ngốc, mà còn giữ liên lạc với bên , nên đêm nay chắc chắn sẽ đến hỏi han tình hình cho yên tâm.
Cố Cẩn Hành gật đầu:
“Lát nữa họ tới thì sẽ trao đổi thêm thông tin liên lạc với họ.”
Bùi Dữ rửa chén. Trên bàn vẫn còn đầy đồ ăn thức uống.
Ôn Xu theo bóng Bùi Dữ, Cố Cẩn Hành đang chăm chú ghi chép gì đó. Cô chọn hai viên kẹo sữa thích nhất bàn, đưa cho Cố Cẩn Hành.
“Anh ăn kẹo sữa ?”
Cố Cẩn Hành sững , ngẩng lên đôi mắt mèo xinh xắn của cô. Trong ánh mắt là sự quan tâm nhẹ nhàng, giống như đang an ủi khi thấy Tiểu Bình Quả ấm ức.
Nếu ngại mối quan hệ giữa cô và Bùi Dữ, lẽ xoa đầu cô mất .
Với , Ôn Xu dù thành , nhưng trong mắt vẫn là cô mèo nhỏ cần chở che. Không ngờ hôm nay là ngược an ủi .
Một cảm xúc khó tả trào dâng.
Cố Cẩn Hành mỉm nhận kẹo:
“Cảm ơn Xu Xu.”
Ôn Xu tươi:
“Không gì!”
---
Bên .
Tiêu Dã lặng lẽ bám theo nhóm sống sót của căn cứ Vị Lai, lợi dụng địa hình xung quanh để ẩn , theo dõi ngóng họ cãi .
Hai phút , bắt kịp nhóm . Đang định tay thì thấy họ đột ngột dừng , hai tên đàn ông mặt đỏ tía tai, chuẩn cãi to.
Cậu nghĩ thể tin gì ho nên tạm thời tay, trốn kỹ gần ngóng.
Chủ đề tranh cãi xoay quanh thái độ đổi đột ngột của Liễu Hoan Hoan. Họ nghi cô để ý đến ai đó trong nhóm, nên mới cố lấy lòng như .
Liễu Hoan Hoan chán nản mắng:
“Các dùng đầu óc ? Cái tia sét đó rốt cuộc từ , thật sự nhận ?”
“Đừng đ.á.n.h trống lảng! Cái tia sét đó chẳng lẽ là dị năng của họ? Không thể nào! Hai căn cứ chúng cộng hơn vạn mà từng ai là dị năng hệ lôi cả!”
Liễu Hoan Hoan trợn mắt:
“Thật hết nổi.”
Một trong nhóm từng tận mắt thấy Bùi Dữ dùng dị năng mới lên tiếng:
“Thật đấy. Bảng đăng ký của họ ghi rõ: hai hệ băng, một hệ lôi, một hệ thủy.”
Nghe xong, cả nhóm c.h.ế.t lặng, tin nổi.
Liễu Hoan Hoan lạnh:
“Chẳng nổi giỏi cỡ nào. Nếu kết với họ, thăng tiến là chuyện sớm muộn. Tự mấy chí tiến thủ, thì đừng kéo xuống theo!”
“… Ai mà ngờ bọn họ thật sự dị năng hệ lôi… Không c.h.ế.t ở đó là may mắn!”
Nếu khi nãy Bùi Dữ nổi nóng và tay, thì căn cứ Vị Lai chắc chắn dám bênh bọn họ mà còn cố gắng bịt miệng dư luận, tìm cách chiêu mộ nhóm Bùi Dữ.