Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 206: Đây Mà Gọi Là Trừng Phạt Sao?

Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:37:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi đều lên lầu hết . Ôn Xu và Bùi Dữ vội về phòng, mà ôm xem phim ở phòng khách.

Bộ phim do Ôn Xu chọn, là một bộ phim kinh dị nổi tiếng, dựa những câu chuyện thật phóng đại thêm. Tuy thêm yếu tố hư cấu, nhưng vẫn hấp dẫn hơn nhiều so với mấy phim thuần tưởng tượng.

Ôn Xu rúc trong lòng Bùi Dữ, tay ôm chặt lấy , còn đút trái cây tận miệng, cứ gọi là tận hưởng cuộc sống.

Đang chăm chú xem phim, điện thoại Ôn Xu chợt vang lên tin nhắn. Cảnh trong phim lúc đó cũng đến đoạn cao trào, nhân vật chính con đường làng vắng lặng và tối om, sắc mặt hoảng loạn. Khi tò mò đầu thì đập ngay mắt là một khuôn mặt trắng bệch như giấy, mắt trống rỗng, như ma quỷ.

Nhân vật trong phim hét toáng lên, còn Ôn Xu thì hù cả bởi tiếng hét lẫn gương mặt ma và tiếng báo tin nhắn ngoài đời thật. Cô sợ đến mức lao thẳng lòng Bùi Dữ, suýt chui hẳn trong áo .

Bùi Dữ siết nhẹ tay cô , đặt bên môi khẽ , với tay tắt phim, vỗ nhẹ lưng an ủi.

“Chỉ là phim thôi mà,” Bùi Dữ thấy cô hù dọa cũng thấy vui vui, còn cố tình nhéo cổ cô cho cô ngẩng đầu lên, “Có gì mà sợ.”

Tên đúng là ranh mãnh, cứ lâu lâu trêu mèo một cách chẳng rõ ràng.

Ôn Xu tuy sợ nhưng cảm thấy ngại, uể oải im trong lòng , thèm nhúc nhích.

“Do cái điện thoại đó,” cô lầm bầm, “Nó em giật , chứ do phim nhé.”

“Ừ ừ, tại điện thoại,” Bùi Dữ , rút điện thoại trong túi cô , “Xem thử là ai nhắn mà dám em hoảng.”

Ôn Xu bật dậy, “Nếu là chị Cố Dư thì tệ nha!”

Hai ngày Cố Dư liên lạc với cô một , báo là vẫn bình an, sẽ liên hệ khi rảnh.

Nghĩ đến đây, Ôn Xu còn sợ nữa, còn giành điện thoại để cùng xem tin nhắn với .

Bùi Dữ khẽ nhéo cổ cô một cái, “Để xem …”

Vào phần liên lạc, họ tưởng là Cố Dư nhắn.

Ai ngờ là Liễu Hoan Hoan gửi lời mời kết bạn.

Mắt Bùi Dữ nheo , nụ biến mất. Anh chụp màn hình gửi nhóm bốn của họ.

Miêu: [Liễu Hoan Hoan kết bạn riêng với Xu Xu ? @Tiêu Dã]

Tiêu Dã: [Hả? Không! Cô kết bạn với Xu Xu thật hả? Con nhỏ đúng là yên . Xu Xu đừng đồng ý!]

Lúc còn ở phòng khách, thái độ của Liễu Hoan Hoan với Ôn Xu cũng quá thiện nhưng cũng chẳng rõ ràng là ghét bỏ, nên chỉ nghĩ là bình thường, ai quá để ý.

Không ngờ mặt ngoài thì tỏ vẻ tử tế, lưng ý đồ với Ôn Xu. Thật khiến khó chịu.

Miêu: [Vậy thì khỏi bận tâm nữa.]

Ôn Xu Bùi Dữ đang thao tác điện thoại, nghiêng đầu hỏi: “Vậy nên đồng ý ?”

“Không,” Bùi Dữ cúi đầu hôn lên má cô, “Người như cô đáng để bạn.”

Ôn Xu “Dạ” một tiếng, suy nghĩ một chút, : “Cô giống mấy cô gái đây từng tiếp cận em.”

Bùi Dữ nghiêm mặt , còn nữa: “Cô giống Cố Dư. Dù Cố Dư tiếp cận em cũng mục đích, nhưng ít thật lòng với em. Còn Liễu Hoan Hoan thì chỉ lợi dụng em để leo lên. Nên em đừng tò mò gì về cô , ?”

Anh hiểu Tiểu Miêu dễ thu hút bởi những như kiểu Liễu Hoan Hoan.

“Còn nếu em âm thầm đồng ý, còn lén lút chuyện với cô …” Bùi Dữ , vỗ nhẹ lên m.ô.n.g Ôn Xu một cái, “Anh sẽ phạt em đấy.”

Ôn Xu ấm ức : “Anh hung dữ quá! Em đồng ý mà đ.á.n.h . Như là trừng phạt quá sớm!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-206-day-ma-goi-la-trung-phat-sao.html.]

Bùi Dữ nhẹ: “Vừa nãy chỉ mẫu thôi mà.”

Anh chỉ vỗ nhẹ một cái, chẳng đau tí nào, so với “trừng phạt” thì giống như… mơn trớn thì đúng hơn.

“Anh đúng là…” Ôn Xu túm mặt kéo sang hai bên, “Dù đ.á.n.h em , đồng ý với em một yêu cầu!”

Bùi Dữ sợ cô ngã nên vội ôm eo cô, cẩn thận hỏi: “Yêu cầu gì nào, em thử xem?”

Đôi mắt mèo của Ôn Xu long lanh: “Lần em sai gì thì cũng trừng phạt em nữa. Lần đ.á.n.h là tính luôn!”

Anh còn tưởng Tiểu Miêu sẽ yêu sách gì to tát, ngờ là yêu cầu nhẹ nhàng thế .

Bùi Dữ bộ khó xử: “Cái …”

Ôn Xu vội che miệng , lí nhí: “Đừng gì hết, chỉ cần gật đầu thôi.”

Bùi Dữ phì , xoa đầu cô, ngoan ngoãn gật đầu.

Ôn Xu vui vẻ, lấy điện thoại từ chối lời mời kết bạn, chặn luôn tài khoản của Liễu Hoan Hoan.

Liễu Hoan Hoan chắc ngờ lời “giống lòng với tròng mắt” là sự thật, thậm chí còn hơn thế nữa. Hai , trừ lúc tắm, thì gần như dính cả ngày.

mà định tiếp cận Ôn Xu để xen , thì chỉ thất bại mà thôi.

Ngoài cửa sổ là cảnh đêm tuyệt . Sau tận thế, thời tiết và phong cảnh như mới, và hùng vĩ đến kỳ lạ, cảm giác như thế giới đang xây dựng từ đầu.

Bùi Dữ ngẩng đầu ngoài cửa sổ một lúc, bầu trời đầy sáng rực, đến lạ thường.

Anh cúi đầu thì thầm bên tai Ôn Xu: “Mệt ?”

“Không ,” Ôn Xu đang chơi game, trong lòng Bùi Dữ chơi game là sướng nhất, “A, qua màn nè!”

“Giỏi quá,” Bùi Dữ , “Có sân thượng tí, hóng gió, ngắm ?”

Nghe , cô liền cửa sổ theo phản xạ, “Đi chứ!”

Cô cũng đó xem cái củ khoai đỏ nhỏ của . Bao giờ nó mới mọc mầm nhỉ?

Bùi Dữ nắm tay cô, đan mười ngón , cùng lên sân thượng tầng bốn.

Khi ngang tầng hai, họ tiếng Cố Cẩn Hành đang rầy Tiểu Bình Quả. Ôn Xu đầu :

“Anh mắng Tiểu Bình Quả kìa, em bênh vực cho nó mới .”

Bùi Dữ bật : “Được , tụi bênh vực cho Tiểu Bình Quả, ngắm .”

Khi đến cửa phòng Cố Cẩn Hành, thấy cửa mở toang. Tiêu Dã đang bên trong ôm bụng đỏ mặt.

Còn Cố Cẩn Hành thì đang dạy dỗ Tiểu Bình Quả – cả nó ướt nhẹp, đang nhấc lên, bên mép giường, tội buồn .

Ôn Xu cứ tưởng đang bắt nạt Tiểu Bình Quả, nhưng thấy bộ dạng ướt nhẹp chắc nó gây chuyện, nên im lặng một bên quan sát.

Tiểu Bình Quả lúc ngoan bất thường, chỉ lâu lâu meo meo vài tiếng, còn thì im re, sợ cũng chẳng quá nghịch.

Tiêu Dã ngặt nghẽo: “Ồ, Xu Xu với Bùi Dữ cũng tới hả?”

Bùi Dữ gật đầu, dắt Ôn Xu bước thêm vài bước, hỏi: “Sao Tiểu Bình Quả thành thế ?”

 

Loading...