Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 218: Ai Cũng Như Gà Rơi Vào Nồi Lẩu

Cập nhật lúc: 2025-10-20 09:37:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Dữ : “Mang về , thả tạm sân bên cạnh.”

Tổng cộng 36 con dê lận.

Mấy con dê do tiến hóa nên hình to hơn, lông cũng dày hơn, chạm là thấy mềm mịn, mượt tay cực kỳ.

Nhiều lông như thế, chắc cũng đủ cả đống áo giữ ấm cho mùa đông.

Nếu chỉ một hai con thì căn cứ Vị Lai thể để tâm, nhưng tận 36 con thì chắc chắn họ sẽ cần, thậm chí còn chủ động trả giá cao để thu mua.

Tiêu Dã lấy dây thừng , buộc mấy con dê với kéo .

Họ gặp Cố Cẩn Hành. Cố Cẩn Hành thấy phía họ nguyên một đàn dê thì cũng sốc.

Cố Cẩn Hành hỏi: “Nhiều ? Bắt hết luôn ?”

dê, sân của họ nuôi hết, bên sân kế bên cũng chẳng còn bao nhiêu chỗ trống.

Bùi Dữ đáp: “Không bắt hết , phần lớn chạy mất . Cẩn Hành, lát nữa đem một con dê tặng cho nhóm Hạ Duệ nhé.”

Cố Cẩn Hành gật đầu: “OK.”

Hôm nay thu hoạch quá trời, ai nấy tâm trạng đều vui, kéo đàn gà và bầy dê xuống núi.

Đến gần chân núi thì mới phát hiện trời bắt đầu âm u, gió thổi tới cũng kèm theo ẩm và oi bức.

Ôn Xu vẫn đang cầm bình nước uống. Thấy trời sầm , cô vươn tay cảm nhận một chút : “Sắp mưa .”

Bùi Dữ cầm bình nước treo cô: “Đi nhanh lên. Cẩn Hành, đàn gà giao cho , đưa con dê sang .”

Cố Cẩn Hành: “Được.”

Hai phối hợp ăn ý, Cố Cẩn Hành dắt dê chạy thẳng xuống núi.

Chậm chút nữa là dính mưa to.

Gió ngày càng mạnh, Ôn Xu dùng tay giữ chặt nón rơm, lẩm bẩm: “Cái nón to thật.”

Bùi Dữ cúi xuống thấy mặt cô , chỉ thấy mỗi cái nón nên đưa tay gỡ xuống, buộc luôn cánh tay .

“Chúng nhanh lên chút.”

Anh và Tiêu Dã việc nhiều hơn, đám dê giờ tỉnh táo , tự nhưng tính khí khó chiều, vài bước dừng, đá nhẹ hoặc kéo nhẹ mới chịu tiếp.

Khi đến chân núi, trời tối đen, mây đen kéo đến dày đặc, khí nặng nề khiến ai cũng thấy áp lực.

Rõ ràng lúc nãy trời còn nắng chang chang.

Bùi Dữ hỏi: “Xu Xu, em còn chạy nổi ? Tăng tốc một chút nhé?”

“Được!” Ôn Xu chẳng thấy mệt gì, ngược còn chút phấn khích, chơi nước mưa, “Đi nào!”

Bùi Dữ , nắm tay cô sang Tiêu Dã hỏi: “Dê bên ?”

Tiêu Dã vỗ ngực: “Ổn! Đá nhẹ một cái là lời ngay.”

“OK,” Bùi Dữ ngẩng đầu trời, kéo Ôn Xu chạy về phía nhà, “Đi thôi!”

Bùi Dữ và Ôn Xu kéo theo một đàn gà chạy, còn Tiêu Dã thì dẫn đám dê chạy phía , cả cảnh tượng náo loạn hài hước.

Nhóm Hạ Duệ về đến nhà lâu thì trời cũng sụp tối. Họ nhắn tin báo Bùi Dữ nhóm về sớm, nhưng chẳng ai trả lời.

Họ đang phân vân nên xuống tìm thì ban công, thấy cảnh tượng bên ngây – mắt chữ O mồm chữ A, kịp phản ứng gì.

Trần Mộng Mộng với dáng nhỏ nhắn chạy , thụp xuống ban công, bám lan can mà . Thỉnh thoảng “Oa!” lên một tiếng.

“Oa! Quá đỉnh luôn!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-218-ai-cung-nhu-ga-roi-vao-noi-lau.html.]

Nhiều dê quá trời!

Mập mạp trắng trẻo!

Mọi còn đang bàng hoàng thì trời bắt đầu lất phất mưa phùn, chạm da cũng đau, chỉ thấy mát lạnh.

Ôn Xu cảm nhận mưa chạm da, lập tức ngẩng đầu trời, thấy mưa nhẹ bay bay, cô thích thú vươn tay hứng mưa.

“Bùi Dữ! Trời mưa !”

Chưa kịp xong, Bùi Dữ lập tức bế cô lên, chạy thẳng về phía nhà.

“Ừ, mưa . Xu Xu, ôm chặt !”

Ôn Xu vòng tay ôm cổ , ngoái đầu , thấy đám gà tiến hóa sắp mưa tạt bay cả , vỗ cánh loạn xạ mà bay nổi. Bùi Dữ chạy càng nhanh, chúng càng kéo lên cao như bong bóng sắp nổ tung.

đầu Tiêu Dã.

So với hai đang “chạy bạt mạng” thì Tiêu Dã trông như chẳng gấp gì.

Dê nhiều quá, lo điều khiển đàn dê thôi cũng đủ mệt, chẳng dám chạy nhanh, sợ chúng nổi điên tông ngã .

Vả Tiêu Dã cũng sợ dính mưa, cùng lắm về tắm nước ấm là xong. Thấy Ôn Xu ngoái đầu , còn vẫy tay hiệu cô đừng lo.

“Tiêu Dã như đang ăn cỏ ,” Ôn Xu ghé đầu vai Bùi Dữ, l.i.ế.m môi hỏi: “Cỏ mùi gì nhỉ?”

Bùi Dữ bước chậm : “Cậu ăn cỏ, chỉ ngậm chơi thôi.”

Trong lúc chuyện thì mưa bắt đầu nặng hạt, chuyển từ mưa phùn thành những giọt mưa to như hạt đậu nành, đập còn thấy đau. Quần áo cũng nhanh chóng thấm ướt sũng.

Ôn Xu lúc đầu còn tò mò, nhưng mưa đập mặt đau quá liền hết hứng, vội che mặt .

Chỉ mất đến 2 phút từ khi mưa phùn đến mưa to, tốc độ chuyển mưa nhanh đến chóng mặt.

Có vẻ sắp đổ mưa lớn.

Tiếng mưa ào ào lớn đến mức rõ tiếng nữa.

Bùi Dữ thèm quan tâm đàn gà phía sống c.h.ế.t , lao thẳng sân nhà, mở cửa chạy hành lang tầng 1, đặt Ôn Xu xuống.

“Ha ha ha!”

“Cạc cạc cạc cạc ——”

Đám gà tiến hóa hành cho chóng cả mặt, vỗ cánh một lúc bẹp dí bãi cỏ, mặc mưa tạt .

Dù chạy nhanh nhưng ai cũng ướt như chuột lột.

Ôn Xu lau mặt, : “Trông như mấy con gà rơi nồi lẩu!”

thật,” Bùi Dữ cũng phì , “Vào nhà , là gió thổi trúng cảm lạnh đấy.”

Ôn Xu theo nhà, : “Tiêu Dã với Cẩn Hành còn ở ngoài, mưa tạt mặt đau quá.”

Vào phòng khách, Bùi Dữ đưa dép cho cô, lấy khăn lau mặt, lau cổ và cho cô.

Bị mưa xối một trận, Ôn Xu trông lôi thôi. Mái tóc lúc buộc gọn giờ bung , ướt sũng, đuôi tóc còn nhỏ nước tong tong.

kỹ thì đôi mắt mèo màu hổ phách của cô càng nổi bật, to tròn, sáng lấp lánh.

“Đừng lo, hai họ khỏe như voi, chắc giờ còn đang chơi mưa ngoài ,” Bùi Dữ lau tóc cho cô, “Xu Xu tắm nước nóng ? Tầng 3 leo cầu thang, tạm dùng phòng vệ sinh tầng 1 ?”

Ôn Xu ngoan ngoãn gật đầu: “Được.”

Trời mưa xong thêm gió thổi, da Ôn Xu giờ sờ lạnh lạnh mát mát.

 

Loading...