Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 234: Không Cần Rối Rắm

Cập nhật lúc: 2025-10-21 10:19:55
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Xu tiến gần, giữ tay , hỏi:

“Sao mấy ăn sáng mới ?”

Tiêu Dã khoát tay,

“Thôi đừng nữa. Tối qua ăn nhiều thịt nai quá, cả đêm mất ngủ, nóng bừng bừng. Giờ xong việc mới thấy dễ chịu hơn chút.”

“Em thì thấy gì,” Ôn Xu suy nghĩ , “Chỉ thấy tối qua hình như ai đó c.ắ.n tai thôi.”

Cũng may đang mặt là Tiêu Dã, nếu đổi thành Cố Cẩn Hành thì chắc hiểu ngay lập tức luôn .

Bùi Dữ ho nhẹ, :

“Xu Xu, rửa tay đồ .”

Họ mới từ ngoài về, quần áo còn đầy bụi bẩn.

Tiêu Dã thì chẳng bạn gái nên cũng vội, ăn sáng đồ cũng chẳng .

Ôn Xu chớp chớp mắt thả tay :

“Vậy , em múc cho chén chè đậu xanh.”

"Ừm," Bùi Dữ đáp, “Cảm ơn Xu Xu. Đợi chút, xuống liền.”

Hai tình tứ qua , Tiêu Dã xuống từ lúc nào, uống hai muỗng chè lặng lẽ quan sát cặp đôi như đang xem phim.

Chậc chậc chậc…

Cái giọng của Bùi đúng kiểu dịu dàng như uống hai vại mật ong . Mà chuyện với bọn thì ngọt ngào như .

Ôn Xu thì bắt gặp ánh mắt kỳ lạ của Tiêu Dã, liền cau mày hỏi:

“Anh đau mắt ?”

“Đâu !” Tiêu Dã hề hề, “Anh múc canh cho Bùi. Em cứ chơi !”

Chứ thể là đang lén quan sát Bùi Dữ , mặc dù gì…

“Xu Xu.”

Cố Cẩn Hành bế Tiểu Bình Quả đến, mặt ngạc nhiên,

“Hà Nguyệt gửi đến một ... là Cố Dư.”

Ôn Xu ngẩn một lúc lúng túng :

“Em luôn. chị Cố Dư là giờ đang ở căn cứ Vị Lai, còn lên lãnh đạo bên đó nữa...”

"Anh thêm tài khoản mới xong thì cô tìm ngay để giải thích," Cố Cẩn Hành vẫn còn bất ngờ, “Cô thật sự gia nhập căn cứ Vị Lai ?”

Tài khoản mới khác với cái .

Trước đây Cố Dư lúc nào cũng gia nhập nhóm nhỏ của bọn họ, ai ngờ cuối cùng theo căn cứ Vị Lai.

Ôn Xu chớp chớp mắt,

“Chị là chỉ gia nhập để điều tra thông tin, chứ thật lòng .”

“Ồ,” Tiêu Dã nhai muỗng ,

“Vậy khi nào cô thành vùng ? Có thể nhờ cô theo dõi tình hình bên căn cứ Vị Lai ?”

Chuyện còn khó … Vì bọn họ cũng từng đồng ý để Cố Dư gia nhập nhóm. Mối quan hệ giữa đôi bên chỉ ở mức quen thôi.

Cố Cẩn Hành quanh phòng ăn hỏi:

“Anh Bùi ?”

“Anh đang đồ,” Ôn Xu ghé gần , “Vậy bên Vị Lai sẽ do chị Cố Dư liên lạc với tụi hả?”

Cố Cẩn Hành lắc đầu:

“Chưa chắc. tình hình thì vẻ .”

Nếu đúng là cô tiếp nhận liên hệ, dựa cách cô đối xử với Ôn Xu, chắc khó gì bọn họ . Ít còn đỡ hơn là Liễu Hoan Hoan giám sát.

Ít nhất Cố Dư hiểu rõ sức mạnh của bọn họ. Dù ý đồ gì cũng sẽ cân nhắc kỹ khi hành động.

“Meo~”

Đang thì Tiểu Bình Quả từ trong lòng chủ nhân nhảy xuống, cạ cạ giày của Ôn Xu.

Ôn Xu xuống xoa đầu nó:

“Tiểu Bình Quả đòi cưng nựng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-234-khong-can-roi-ram.html.]

Nó còn lăn ngửa bụng, nghiêng đầu , đáng yêu chịu .

Lúc , Cố Cẩn Hành vẫn đang cúi đầu trò chuyện qua tài khoản mới của Cố Dư.

Trong tài khoản công việc, lời lẽ của Cố Dư nghiêm túc, đúng kiểu nhân viên bình thường của căn cứ Vị Lai.

Còn trong tài khoản cá nhân, cô gửi tin nhắn riêng để giải thích ngắn gọn.

Cố Dư hiện giờ đang là “ sủng ái” mới của lãnh đạo căn cứ Vị Lai, từng giúp họ xử lý vài kẻ phản bội.

Biết bên dị năng lôi, thủ lĩnh bên còn tin tưởng Liễu Hoan Hoan, cho cô thời hạn ba tháng, đó chuyển cho Cố Dư theo dõi hành tung của cô .

Từ giờ, tất cả liên hệ với Bùi Dữ sẽ do Cố Dư phụ trách.

Cố Dư: [ dị năng giả của căn cứ Vị Lai, gia nhập là vì lúc đó đang chạy trốn, tình cờ phát hiện kẻ thù cũng ở đó, nên mới rời .]

Cố Dư: [Yên tâm, sẽ tiết lộ thông tin của các cho bên đó.]

Bùi Dữ xuống lầu, tiện tắm nước lạnh, thơm tho sạch sẽ, còn mặc bộ đồ mềm nhẹ nhàng thoải mái.

Vừa đến nơi, liền xoa đầu Ôn Xu.

“Ăn sáng nào,” Ôn Xu vỗ vỗ ghế bên cạnh, “Tiêu Dã ăn gần xong đó.”

Tiêu Dã lẩm bẩm:

“Sao em gọi là ‘ trai’ chứ?”

Ai biểu cứ hù dọa em hoài!

Ôn Xu thấy nhưng chỉ hừ nhẹ một tiếng, lơ luôn.

Bùi Dữ xuống, Cố Cẩn Hành cũng bên cạnh và đưa điện thoại cho .

“Coi thử nè, Bùi.”

Lịch sử trò chuyện cũng ngắn, sơ là hiểu hết.

Bùi Dữ nhẹ:

“Không cần nghĩ nhiều. Cứ xem cô bên căn cứ Vị Lai phái tới để lôi kéo dị năng giả.”

Thật , đúng là như . Từ đầu đến giờ, từng đồng ý để Cố Dư gia nhập đội.

Nói đúng thì chỉ là một quen… nhưng thiết. Vậy thôi, đừng nghĩ nhiều gì.

Bùi Dữ xong, chuyện cũng trở nên đơn giản hơn nhiều.

Cố Cẩn Hành thở phào nhẹ nhõm, hỏi tiếp lịch trình hôm nay.

“Ăn sáng xong nghỉ chút, chúng g.i.ế.c dê,” Bùi Dữ nghĩ nghĩ, “Chiều thì đồng cắt cỏ, bắt giun về cho gà và dê ăn. Rồi kiểm tra mấy hạt giống sân thượng xem nảy mầm .”

Dạo cuộc sống nhàn nhã, nghĩ gì đó.

“Nghe đấy,” Cố Cẩn Hành gật đầu.

Ôn Xu gục đầu lên bàn, nghiêng mặt Bùi Dữ.

“Anh còn ăn sáng đó,” Ôn Xu nhỏ giọng, “Giống như đói .”

“Đói lắm ,”Bùi Dữ bóp nhẹ má cô, “Ai Xu Xu của giận thế?”

Ôn Xu lầm bầm:

“Tại chịu ăn cơm đàng hoàng!”

Từ góc của Bùi Dữ, hàng mi của cô dài, cong cong, xinh vô cùng.

Anh dịu dàng:

“Anh sai . Giờ ăn đàng hoàng nè.”

Ăn sáng xong, họ đang định sang sân bên cạnh thì Hà Nguyệt, Hạ Duệ và mấy khác tìm tới.

Liễu Hoan Hoan bỗng dưng mất tích, với Hà Nguyệt thì đây là chuyện rắc rối.

Vì bọn họ nhiều cách liên hệ với của căn cứ Vị Lai, nhưng chỉ mỗi Liễu Hoan Hoan là tốn công tốn sức nhất để giữ liên lạc.

Lần , đến cả Trần Mộng Mộng cũng theo tới.

Cố Cẩn Hành mở cửa đón họ .

Ghế phòng khách đủ, Tiêu Dã chạy phòng ăn kéo thêm mấy cái ghế mới đủ chỗ .

Cố Cẩn Hành là mở lời :

“Sao đột ngột ? Chuyện liên quan đến Liễu Hoan Hoan đúng ?”

 

Loading...