Nhờ Bùi Dữ nhắc nhở, nhóm Hạ Duệ hành động nhanh hơn hẳn. Họ nhanh chóng nhét đầy ba lô, đó cả nhóm cùng xuống lầu, vận chuyển đồ xe, tiếp tục gom thêm.
Trong lúc đó, Bùi Dữ tranh thủ thời gian để cất đồ gian riêng của .
Khu hàng gia dụng ai cũng rõ kệ gì, nên thể lấy quá nhiều kẻo gây nghi ngờ.
Cố Cẩn Hành danh sách :
“Bùi Dữ, với Xu Xu lấy pin và đèn bàn ?”
“Được,” Bùi Dữ trả lời, đồng thời cất một nửa đồ sinh hoạt trong ba lô gian, “Mọi tìm thêm nến với bật lửa, gì báo .”
“Ok.”
Khu đèn bàn ở khu điện gia dụng, phong cách thiết kế khác hẳn các khu khác nên khá dễ tìm.
Vừa thấy, Bùi Dữ để mắt đến một loại đèn bàn năng lượng mặt trời cỡ lớn đặt đất. Có cái , phòng khách của họ sẽ sáng sủa hơn nhiều, khỏi đốt nến mỗi ngày.
Vì là đồ trưng bày nên đèn bám đầy bụi, mà cũng chỉ hai cái. Bùi Dữ do dự, cho hết gian.
Ngoài , còn lấy thêm vài món đồ điện gia dụng khác như máy hút bụi, lò nướng, máy lạnh… Vì chừng nào loài còn sống, những thứ sẽ vẫn ích.
Khi thu xong đồ ở khu gia dụng, Cố Cẩn Hành cũng tìm thấy một loại pin, diêm, và bật lửa kệ.
Bùi Dữ bế Ôn Xu về phía họ, đúng lúc gặp nhóm Hạ Duệ từ lầu trở lên khi chuyển xong đồ.
“Ủa chỗ đồ ăn vặt vơi nhiều ?”
“Chắc đó ai đến , lấy mất một phần ?”
“Sao ! Lúc lấy mì tôm, còn lướt qua đây mà, thiếu nhiều !”
“Không lẽ đồ tự nhiên biến mất? Có khi hôm qua ngủ đủ nên hoa mắt đấy.”
Tiếng bàn tán của Trần Cạnh Ngôn và mấy khác vang lên từ mấy dãy kệ gần đó.
Ôn Xu tò mò liếc về phía họ, tưởng sẽ suy đoán gì ghê gớm, ngờ chẳng ai nghi ngờ gì về việc Bùi Dữ lấy đó.
nghĩ kỹ thì cũng đúng – năng lực gian thuộc dạng "gian lận", cực hiếm trong giới dị năng giả. Thậm chí đến quốc gia còn từng công khai thông tin về năng lực .
Cả nhóm gom đồ từ sáng đến chiều, trưa và tối đều ăn tạm tại trung tâm thương mại. Nghỉ ngơi tạm 2-3 tiếng, chuẩn về.
Khi xuống lầu, Ôn Xu gắng gượng cơn buồn ngủ, tựa vai Bùi Dữ ngáp liên tục.
Vừa lúc cả nhóm nghỉ ngơi, cô ngủ . Giờ buồn ngủ một chút thì rời .
Bùi Dữ vỗ nhẹ lưng cô an ủi, khẽ:
“Buồn ngủ thì cứ ngủ, .”
Ôn Xu lắc đầu, ngáp thêm cái nữa:
“Lên xe ngủ.”
Chỉ còn vài bước là tới xe mà.
Dưới lầu, đám zombie Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành xử lý đó nên thuận lợi trở xe.
Trên đường về, ai cũng nhớ rõ đường . Tiêu Dã thấy nhóm Trần Cạnh Chi lái xe chậm quá, nên chủ động lái xe dẫn đường.
Ôn Xu lên xe tìm chỗ tựa Bùi Dữ, nhắm mắt ngủ.
Anh đắp áo khoác cho cô, vỗ nhẹ lưng giúp cô dễ ngủ hơn.
Thời mạt thế, gần như chẳng ai quan tâm chuyện bật đèn xe, nên Tiêu Dã bật luôn đèn pha để dễ quan sát đường.
Ôn Xu dựa mặt cổ Bùi Dữ, đang ngủ ngon thì bất ngờ xe thắng gấp khiến cô giật tỉnh dậy.
Bùi Dữ ôm cô chặt , xoa đầu cô, trấn an:
“Không .”
Vừa xong thì xe tông từ phía .
“A!” Ôn Xu hoảng loạn, chôn mặt n.g.ự.c Bùi Dữ, nhỏ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-247-dem-khuya-gap-gau.html.]
“Có... quái vật ?”
Xe họ đột ngột dừng , xe phía giữ cách an nên đ.â.m .
“Trời ơi... hiểu nổi,” Tiêu Dã qua gương chiếu hậu, lắc đầu ngán ngẩm:
“Giữ cách chứ! Tận thế ai còn quan tâm luật giao thông hả trời?”
Sắc mặt Cố Cẩn Hành cũng khá hơn:
“Đừng lo xe , phía con gấu.”
Mà là gấu tiến hóa – hình vốn to, giờ còn khổng lồ hơn cả thường. Cảm giác nó chỉ cần đ.ấ.m một phát là xe nát bét.
Gấu khứu giác nhạy, tiếng xe dừng là nó chờ giữa đường – rõ ràng là phục sẵn.
Hành vi kiểu khiến thấy lạnh gáy.
Ôn Xu dù gì cũng là một “ bé mèo biến hình”, thấy con gấu liền về nguyên hình chui áo Bùi Dữ trốn.
To quá. Kinh dị thật sự.
Tiểu Bình Quả trong túi mèo cũng run lập cập, Cố Cẩn Hành vội lấy túi mèo lên , che cho nó thấy gì.
Điện thoại của cả nhóm rung liên tục – đa phần là tin nhắn từ nhóm Hạ Duệ. Họ từng gặp thú tiến hóa tấn công nên đang hoảng.
Cố Cẩn Hành liếc , trả lời một tin ngắn gọn cất luôn điện thoại.
Lúc , con gấu dậy. Dù đèn pha chiếu chói mắt, nó vẫn từ từ tiến gần xe. Nhìn to xác thế thôi nhưng di chuyển nhanh.
Tiêu Dã ghế lái thấy cảnh đó mà đổ mồ hôi hột:
“Giờ gì đây?”
“Nó ngửi thấy mùi ,” Bùi Dữ chần chừ, “Da nó dày, năng lực của thể xử lý nó ngay .”
Con gấu thấy là chảy nước miếng, ánh mắt rõ ràng là ăn thịt.
Nó chắc chắn định bỏ qua dễ dàng.
Dù đang tiến tới, nhưng con gấu vẫn khá cảnh giác – vài bước dừng quan sát.
Cố Cẩn Hành bình tĩnh đề xuất:
“Có thử dùng lửa đuổi nó ?”
“ nó to quá ,” Tiêu Dã sợ đến mức chỉ thôi run, “Chúng dị năng hệ hỏa, nhiều lắm chỉ tạo tí lửa thôi.”
Không đủ để dọa nó.
Ôn Xu lén đầu , thấy mặt con gấu liền dọa khiếp.
Mắt nó chằm chằm, dù cô nhưng vẫn khiến sợ phát .
Bùi Dữ che mắt cô :
“Để thử đ.á.n.h trúng mắt nó xem .”
Dù thành công thất bại thì hành động cũng sẽ khiến con gấu tấn công, nhưng họ thể chờ nó chủ động. Với hình đó, chỉ cần nó nhảy lên là xe họ nát như tương.
Cố Cẩn Hành gật đầu:
“ báo cho bọn họ chuẩn .”
Cố Cẩn Hành: “Chúng sắp tấn công con gấu. Mọi lùi xe về phía ngay.”
Câu khiến nhóm Hà Nguyệt – vốn đang hoảng loạn – bất ngờ bình tĩnh .
Hạ Duệ c.ắ.n môi:
“Các lùi về , lát nữa xuống xe. Dị năng của chút năng lực phòng thủ, thể hỗ trợ.”
“Anh thật sự xuống ?” Hà Nguyệt lo lắng đến phát , “Lỡ như ai khác xuống thì ? Anh sẽ thành mục tiêu của con gấu đấy! Anh sẽ c.h.ế.t mất!”