Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 274: Làm Thịt Gà, Làm Thịt Dê

Cập nhật lúc: 2025-10-22 09:34:54
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Dư đến, chuyện thể tự quyết .

cũng thẳng với Ôn Xu về chuyện mà chỉ chuyển chủ đề:

“Quyền Phong sớm nghĩ đến việc đưa dị năng giả đến tấn công trực diện .”

“Vậy thì quá.” Bùi Dữ , “Nếu thật sự , ngược còn cảm ơn , coi như cho cơ hội lập uy.”

Cố Dư từng thấy sức mạnh của , nhưng lúc vẫn chút lo lắng.

liếc Ôn Xu đang dựa vai ôm mèo, nghĩ một lúc vẫn mở miệng:

“Mặc dù khí ở căn cứ Vị Lai lắm, nhưng những sống sót ở đó tôn sùng sức mạnh, hiếu chiến nữa. Tổ chức thể sẽ mang đến hàng trăm .”

“Không .” Bùi Dữ cũng về phía Ôn Xu, “Yên tâm , sẽ gì mà chắc chắn cả.”

Cố Dư im lặng. Dù trong lòng vẫn còn lo, nhưng cô thêm gì nữa.

Bùi Dữ từ đến nay đều đáng tin.

Với ... cũng chắc chuyện sẽ xảy .

Sau đó họ chuyện nữa. Cố Dư uống hết ly sữa dậy cáo từ.

Lần gặp , cũng sẽ là khi nào.

Chẳng bao lâu , Cố Cẩn Hành và Quý Ngộ Phong cũng từ lầu xuống.

Vừa xuống lầu, Quý Ngộ Phong quanh phòng khách thấy Cố Dư còn ở đó thì bất ngờ.

Chẳng lẽ trong thời gian mặt, Cố Dư và Bùi Dữ bàn xong chuyện hợp tác gì ?

Biết ban nãy nên ở phòng khách…

Anh âm thầm thở dài. Xuống tới nơi, vốn định tán gẫu thêm với Bùi Dữ vài câu, nhưng thấy lúc thì bận đồ ăn trong bếp, lúc sân cho dê ăn, hoặc là thì thầm với Ôn Xu, thời gian để chuyện.

Thấy , Quý Ngộ Phong cũng đành cáo từ.

Vừa khuất, Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã đều thở phào nhẹ nhõm.

Tiêu Dã từ đầu đến cuối chẳng mấy câu, giờ mới lẩm bẩm than:

“Cuối cùng cũng , lâu lâu tới một mà thấy áp lực như đang .”

Cố Cẩn Hành ban đầu cũng thấy phiền, tâm trạng cũng đỡ hơn:

“Nói quá đó, là bọn họ chứ . thật, nếu tiếp khách nữa, nên bớt ồn ban ngày ?”

Bùi Dữ lắc đầu:

“Không , cách nguyên cái sân, mấy tiếng ồn tụi phát hàng ngày cũng vọng bên ngoài .”

Ôn Xu tò mò:

“Vậy là ngoài luôn hả? Suốt ngày chỉ ở nhà thôi ?”

“Không nhất thiết.” Bùi Dữ nghĩ một lúc đáp:

“Ban đêm tụi vẫn thể ngoài. nếu lâu, chắc chắn sẽ theo dõi. Nếu lộ giữa đường thì ảnh hưởng đến việc cần .”

Chuyện “lập uy” cần xảy ở khu vực gần đây, để xung quanh đều thấy .

Ôn Xu chớp mắt, ngoan ngoãn :

“Vậy ở nhà cũng , em thấy chán .”

Bùi Dữ , bóp nhẹ cổ cô trêu:

“Xạo nha, Tiểu Miêu.”

“Không nha!” Ôn Xu phản bác, “Anh thì đừng trách em thèm chuyện nữa đó.”

Bùi Dữ bật :

“Rồi , xin , tha thứ cho , bảo bối.”

Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã tranh thủ chui bếp, bộ thấy gì.

Bùi Dữ xử lý xong Tiểu Miêu, gọi bọn họ:

“Cẩn Hành, g.i.ế.c gà g.i.ế.c dê, hai đây phụ một tay.”

Nếu quyết định khỏi nhà, thì nên hạn chế sân nhiều.

Lúc đầu nuôi gà với dê là để lấy trứng với lông, còn để trao đổi vật tư với căn cứ Vị Lai.

giờ hai căn cứ đều cử mang đồ tới, mỗi một sọt một sọt. Dù lượng nhiều, nhưng cái gì cần cũng . Vậy nên cần nuôi nữa.

Ôn Xu theo sân, bậc thềm :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-274-lam-thit-ga-lam-thit-de.html.]

“Có cần em giúp ?”

Tiêu Dã lôi một con gà từ chuồng :

“Không cần , Xu Xu, em thật sự xem tụi thịt gà ? Máu me lắm đó.”

Ôn Xu hừ nhẹ một tiếng:

“Em sợ, em xem!”

Cố Cẩn Hành :

“Xu Xu hề nhát gan , Tiêu Dã đừng hù em.”

Bị oan quá!

Tiêu Dã cảm thấy giải thích cũng vô ích, đành dồn hết ấm ức tay, một d.a.o xử lý xong con gà.

Tiểu Bình Quả cũng cạnh chân Ôn Xu, dáng sang chảnh, hai con mèo nhỏ chăm chú.

Vừa bắt đầu g.i.ế.c gà, g.i.ế.c dê, mùi m.á.u lan khắp sân, đất cũng đỏ sẫm .

Mùi m.á.u tanh bay sang cả nhà bên cạnh, đóng cửa sổ mới đỡ hơn.

Hà Nguyệt đang bệnh, mệt mỏi :

“Sao mùi m.á.u tanh thế nhỉ? Là Xu Xu bên đó thịt dê ?”

“Chắc .” Hạ Duệ kiểm tra lượng vật tư trong nhà xong, “Vật tư trong nhà cũng gần hết . Gần đây thời tiết lạnh hơn, với Trần Cạnh Chi tính rừng tìm thêm ít gà vịt dê mang về.”

Hà Nguyệt ho vài tiếng:

“Đi thì cẩn thận nhé… Mà mấy tính rủ Xu Xu với Bùi Dữ cùng ?”

“Cũng tính .” Hạ Duệ kéo chăn cho cô , “Anh sẽ hỏi thử, nhưng chắc nhà bên đó thiếu đồ , nên chắc cùng.”

Hà Nguyệt thở dài, trong lòng cũng chút ghen tị:

“Dị năng của mấy đó thật sự quá mạnh, đến mức căn cứ còn tranh mời gọi.”

Không cần tự tìm vật tư, tự mang đến tận nơi.

Sắp xếp xong cho Hà Nguyệt và Trần Mộng Mộng, Hạ Duệ và Trần Cạnh Chi tìm Bùi Dữ.

Vừa đến gần sân nhà, mùi m.á.u xộc mũi, khá khó chịu.

Dân sống qua tận thế lạ gì mùi m.á.u nữa, ngửi quen .

Hạ Duệ bước tới cổng, xuyên qua hàng rào sắt, thấy sân bên trong đỏ loét cả đất:

“Anh Bùi, thịt hết cả dê lẫn gà ?”

“Dọn bớt.” Bùi Dữ nhiều, “Có chuyện gì ?”

Hạ Duệ :

hỏi định rừng ?”

“Bây giờ thì .” Trên tay Bùi Dữ đầy m.á.u dê, nhầy nhụa dính cả xuống, “Các cứ .”

Hạ Duệ gật đầu, thấy sân đầy hỗn độn hỏi:

“Có cần giúp gì ?”

Tiêu Dã xách theo một con gà đứt cổ, ló đầu :

“Không cần , bọn còn c.h.é.m hết nữa!”

Hạ Duệ bật :

“Vậy bọn nhé.”

Nhìn họ đột ngột xuất hiện như , Cố Cẩn Hành chợt nhớ một chuyện.

Anh nghĩ một lúc :

“Có nên với họ là tụi sẽ tiếp khách trong thời gian tới ?”

“Ừ.” Bùi Dữ gật đầu, “Nói cũng .”

“Vậy để . Đợi xong mấy con gà .”

Từ gom vật tư cùng nhóm Hạ Duệ, Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành đều cảm thấy họ tinh thần đồng đội, dễ gây rắc rối.

Nên khi về, họ cũng còn chủ động giữ liên lạc, giảm bớt tiếp xúc.

Lúc đầu, thật họ chỉ giao du để Ôn Xu chơi cùng, đỡ buồn mà thôi.

 

Loading...