Tiêu Dã :
“Đánh thì đ.á.n.h , để xem rốt cuộc bên nào thắng. Phía căn cứ chính phủ kiểu gì cũng coi như một chọi hai, nhưng bên vũ khí, cũng khá tò mò kết cục sẽ .”
Cậu rõ ràng hóng chuyện, kiểu “miễn liên quan tới thì cứ xem thôi”, dù cũng chẳng ai dám đến nhờ họ giúp.
Cố Cẩn Hành suy nghĩ một chút :
“Dù gì cũng sẽ ảnh hưởng. Thật nếu hai bên thể sống hòa thuận, trao đổi kinh nghiệm để cùng xây dựng cuộc sống thì .”
Nói thì dễ, thực tế thì phũ phàng.
Ai cũng mở rộng địa bàn của , ai chịu thua ai. Đặc biệt là những như Quyền Phong, một dị năng giả tự xây dựng căn cứ riêng cho sống sót, họ thà c.h.ế.t còn hơn bình thường khác quản lý.
“Ọp…”
Cố Cẩn Hành còn kịp xong thì đột nhiên ngừng , sang Ôn Xu và .
“Không nha!” Tiêu Dã vỗ bụng, “ đói thật, nhưng bụng kêu.”
Ôn Xu lúc đó đang nghiêm túc phân tích tình hình, ngờ bụng réo “ọp ọp” giữa chừng.
Lúc đầu cô cũng nhận là bụng kêu, mất mấy giây mới phản ứng , vội che bụng đầy ngại ngùng.
Bùi Dữ cô ngượng nên :
“Là đói bụng á. Về nhanh thôi.”
Cố Cẩn Hành hiểu rõ nhưng vạch trần, còn Tiêu Dã thì thật sự tin luôn.
Ôn Xu thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ hôn nhẹ lên má Bùi Dữ một cái.
Dễ thương quá trời!
Vì bụng Ôn Xu kêu réo đòi ăn, nên ai cũng về nhà nhanh hơn bình thường.
Về tới nơi, Tiêu Dã lo nhóm bếp, Cố Cẩn Hành và Bùi Dữ dọn đồ ăn bàn.
Tất cả thực phẩm đều lấy từ gian của Bùi Dữ, đồ ăn đóng gói hút chân như thịt và rau củ tươi. Rau chỉ cần rửa sơ là thể nấu, cần xử lý cầu kỳ.
Ôn Xu chống cằm lên bàn, l.i.ế.m môi :
“Em ăn trứng cá nướng với túi phúc.”
Bùi Dữ nhướn mày:
“Em xem mạng ?”
Hai món cũng nhớ rõ là trong gian , mà hình như Ôn Xu cũng từng ăn qua.
Bình thường cô bao giờ nhắc đến mấy món từng thử.
Ôn Xu híp mắt:
“Sao ? Em xem điện thoại thấy nhớ hai món đó phát điên luôn.”
“Để tìm thử…” Bùi Dữ gần như lục tung cả gian, “Ừm… trứng cá nướng , túi phúc thì . Em ăn mực ?”
“Có chứ!” Ôn Xu bao giờ từ chối món gì, “Họ còn nhắc đến món bim bim nữa… cái đó là gì thế?”
Thứ đó thì trong gian của Bùi Dữ thật sự .
Anh xoa đầu cô :
“Xin bé cưng, lúc đó gom mấy món kiểu như bim bim. Món ăn giòn giòn vui miệng thôi, chứ vị thì cũng gì đặc biệt.”
“Vậy còn măng pháo thì ?” Ôn Xu đưa điện thoại cho xem, “Ai cũng bảo ăn ngon cực!”
Bé mèo thèm ăn nhỏ giọng những bình luận mạng mà nuốt nước miếng ừng ực.
Bùi Dữ cúi đầu kỹ, phát hiện Ôn Xu đang xem một chủ đề về “Những món ăn bao giờ ăn nữa”. Dưới bình luận thì kêu nhớ quá trời, nhiều còn spam icon lóc.
Mấy bình luận đó dùng mấy từ như “vị phong phú”, “ăn một nghiện luôn”, “mềm mềm”, “giòn rụm”… khiến cứ như dụ.
“Măng pháo thì cũng giòn giòn, nhai giống như đ.á.n.h trong miệng ,” Bùi Dữ cố gắng giải thích rõ, “Có thích, chê, mà khó rửa nữa.”
Ôn Xu nuốt nước miếng cái ực, ôm tay hỏi nhỏ:
“Thế... em ăn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-284-mat-di-mon-ngon.html.]
Thèm quá trời quá đất!
Bùi Dữ đôi mắt tràn đầy mong chờ của cô, im lặng hai giây bình tĩnh đáp:
“Em ăn , bé Xu Xu cũng ăn , cục cưng của cũng luôn.”
Ôn Xu giận dỗi buông tay :
“Anh đoán em sẽ như ?”
Bùi Dữ :
“ củ sen, giòn cũng ngon lắm.”
Ôn Xu suy nghĩ :
“Thế thì em thử .”
“Được.” Bùi Dữ lấy củ sen , “Cuốn rong biển, lòng gà ăn nha?”
“Ăn!”
Chuẩn nguyên liệu mất bao lâu, nhanh chóng mang đồ lên bàn. Bếp sẵn sàng, ai nấy đều vây quanh nổi lẩu để nhúng đồ ăn.
Ôn Xu rành mấy thứ nên chẳng thứ gì chín , việc đó cứ để Bùi Dữ lo, còn cô thì chỉ tập trung ăn.
Món đầu tiên là củ sen mà cô mong chờ, nhưng củ sen thì lâu chín, nên Bùi Dữ gắp thêm vài miếng thịt bò bỏ , mấy giây là thể ăn .
Tiêu Dã liền gắp một muỗng thịt bò, gắp hỏi:
“Con thỏ định nuôi luôn ?”
Không thì giờ lột da thả lẩu là món mới ngay.
“Nuôi vài hôm,” Bùi Dữ thả thêm túi phúc nồi, “Cho nó ăn rau với uống nước, để Xu Xu chơi một chút.”
Ôn Xu gật đầu, má phúng phính đầy thức ăn, đôi mắt to long lanh vẫn dán chặt nồi đang sôi với túi phúc và củ sen.
Đang ăn ngon lành thì điện thoại bỗng rung lên.
bây giờ, chẳng thứ gì thể cản Tiểu Miêu ăn cho .
Ôn Xu nuốt xong miếng cuối cùng thì mở điện thoại xem, là tin nhắn từ Cố Dư. Cô phía căn cứ Vị Lai đang bàn phương án bồi thường, hỏi họ yêu cầu gì đặc biệt , và xây nhà mới . Vị trí thể chọn thoải mái!
Tin nhắn là gửi riêng cho Ôn Xu, mấy khác nhận .
Cô liền đưa điện thoại cho Bùi Dữ xem:
“Chị Cố Dư sẽ cho tụi nhà mới đó!”
“Ủa thật luôn?” Tiêu Dã bất ngờ.
Cố Cẩn Hành thì lột vỏ tôm cho Tiểu Bình Quả bình thản :
“Bồi thường cũng hợp lý, gì quá đáng.”
Căn cứ Vị Lai lớn như , xây nhà chẳng chuyện khó. Với năng lực của dị năng giả và tài nguyên căn cứ, ba tháng là xây xong cũng ngoa.
“Nếu họ hệ thống điện nước thông suốt thì cũng đáng mong đợi.” Bùi Dữ suy nghĩ .
Anh chỉ trả lời mấy câu đơn giản cất điện thoại , tiếp tục gắp đồ ăn cho Ôn Xu.
Ôn Xu cuộc trò chuyện nên tò mò hỏi:
“Anh nhắn gì thế?”
“Anh cũng , bảo họ cứ suy nghĩ kỹ.” Bùi Dữ gắp thêm hai con tôm chén của cô.
Nếu căn cứ Vị Lai phái tới, chắc là Cố Dư.
Ôn Xu c.ắ.n nhẹ đũa:
“Mình sẽ nhận bồi thường chứ? Nhà mới xây ở nhỉ?”
“Có thể nhận chứ,” Bùi Dữ , “Chỗ nào thì quyết. Đợi mấy căn cứ đ.á.n.h xong mới chọn vị trí.”
Ngoài nhà mới, chắc chắn còn mấy phần bồi thường khác, thể là tinh hạch, vật tư, t.h.u.ố.c men, hoặc thiết y tế. Với căn cứ Vị Lai thì mấy thứ đó là quý nhất .