Cố Cẩn Hành tháo kính, đặt lên bàn nhẹ nhàng xoa sống mũi:
“Các thấy bên nào khả năng thắng cao hơn?”
Căn cứ Vị Lai và căn cứ Vi Lai là một phe, nhiều sở hữu dị năng, điểm yếu là s.ú.n.g đạn, dựa dị năng và sức mạnh cơ thể để chiến đấu. Trong khi đó, căn cứ chính phủ ngoài dị năng giả còn s.ú.n.g ống vũ khí. Tuy nhiên, nhược điểm rõ ràng là họ nhiều già yếu, dị năng giả khỏe mạnh ít, lượng cũng chiếm ưu thế.
Tiêu Dã suy nghĩ một lúc:
“ nghiêng về phía Quyền Phong và phe họ, dù cũng là hai căn cứ liên kết. Căn cứ chính phủ s.ú.n.g đạn thì đấy, nhưng cũng đem cả xe tăng . Dùng mấy loại vũ khí tầm ảnh hưởng lớn thì chính họ cũng ảnh hưởng.”
Theo thì, mạnh lắm thì chỉ dùng thương, bom, hoặc l.ự.u đ.ạ.n khói gì đó, còn mấy loại sức công phá lớn thì thôi khỏi, dùng là kiểu gì cũng cả hai bên cùng thiệt.
Thành phố Kim Bảo nhỏ xíu, đủ gian cho vũ khí quy mô lớn tung hoành.
Bùi Dữ đang dựa sofa, tay cầm lon bia, tay còn thì vuốt tai mèo của Ôn Xu:
“Nếu bên chính phủ s.ú.n.g đạn, nghiêng về phe Quyền Phong sẽ thắng.”
Căn cứ chính phủ dám tranh giành địa bàn ở Kim Bảo, ngoài việc lòng dân thì phần lớn là dựa kỹ thuật viên và kho vũ khí.
Thế giới hậu tận thế, mỗi đều dị năng khác , mạnh , yếu . dù thế nào thì là con , nỗi sợ đối với s.ú.n.g đạn ăn sâu trong máu.
Đa từng thật sự dùng súng, nên cũng so sánh thế nào giữa sức mạnh của hỏa lực và dị năng. Thành cũng khó đoán ai hơn ai.
Chủ đề thảo luận khiến cả Ôn Xu cũng tò mò.
Bề ngoài Tiểu Miêu vẫn đang chăm chú xem phim, nhưng cái tai mèo cứ thi thoảng giật giật, dựng cả lên, lén tiết lộ sự chú ý của cô.
Bùi Dữ nhẹ nhàng chọc má cô nàng:
“Xu Xu nghĩ ai sẽ thắng?”
Ôn Xu ngẫm nghĩ một chút:
“Em căn cứ Vị Lai thắng.”
“Vì ?” Tiêu Dã xé một bịch que cay chuẩn mở bia,
“Vì Cố Dư ?”
Ôn Xu chớp mắt:
“ , chị Cố Dư vẫn ở căn cứ Vị Lai mà. Với họ còn hứa sẽ xây nhà cho tụi .”
Cô còn đang mong dọn về nhà mới cơ mà.
Tiêu Dã:
“Chuẩn! Căn cứ Vị Lai còn thiếu tụi một căn biệt thự đấy!”
Tiêu Dã chắp tay cầu khẩn:
“Hy vọng Quyền Phong giành phần hơn, đừng để hai đ.á.n.h một mà còn thua.”
Cố Cẩn Hành ban nãy còn đang suy nghĩ ai mạnh hơn, Ôn Xu thì lập tức ngầm bầu một phiếu cho Vị Lai.
“Vẫn là cái biệt thự hơn.” Cố Cẩn Hành nghiêm túc,
“Quyền Phong tuy nóng tính, nhưng ít còn đàng hoàng hơn so với mấy chiêu trò mờ ám của phía chính phủ.”
Ôn Xu nghiêng đầu qua hỏi Bùi Dữ:
“Thế còn thì ?”
Bùi Dữ :
“Vậy thì vote cho Vị Lai thôi.”
Dù cũng là dự đoán thôi mà, chọn ai cũng , miễn là Tiểu Miêu vui là .
Ôn Xu tít mắt, mở điện thoại nhắn cho Cố Dư:
Đáng Yêu Tiểu Miêu: [Chị cố lên nhé!]
Đáng tiếc là lúc Cố Dư đang cực kỳ bận rộn, đến cả thời gian ăn cơm cũng sắp xếp , điện thoại chẳng rảnh mà xem, tất nhiên là trả lời .
Ngồi ở phòng khách một lúc, Ôn Xu bắt đầu thấy buồn ngủ.
Cô dúi chai giấm táo còn uống hết tay Bùi Dữ, nhỏ giọng :
“Em ngủ.”
Chai giấm táo còn nửa chai, khá là nặng.
Bùi Dữ gõ nhẹ lên đầu cô, cất chai gian lưu trữ, dang tay :
“Về phòng ngủ thôi nào.”
Tiểu Miêu lập tức lao lòng .
Bùi Dữ bế cô phòng.
Cố Cẩn Hành: “Ngủ ngon.”
Tiêu Dã: “Ngon giấc ha!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-288-con-thieu-cai-biet-thu-day.html.]
Tiểu Bình Quả xổm ghế sofa, chăm chăm tai mèo của Ôn Xu.
Cố Cẩn Hành sợ nó xông lên, đành bế nó lòng lấy đồ ăn vặt cho mèo dụ nó đổi mục tiêu.
Bùi Dữ bế Ôn Xu phòng, cô lên giường là dài , thoải mái hết sức.
Cái đuôi lông xù phía cong lên, rũ xuống lưng cô.
Nệm giường êm ái, lên là dễ chịu cực kỳ.
Bùi Dữ ở mép giường, từ từ vuốt đuôi cô từ ngọn đến gốc.
Vừa chạm đến gốc đuôi, Ôn Xu giật , lật , đôi mắt ướt nước như sắp .
Bùi Dữ ngơ ngác, ngập ngừng :
“Anh nhẹ mà…”
Ôn Xu giấu cái đuôi trong chăn, uất ức :
“Em bao nhiêu là đụng gốc đuôi mà!”
Bùi Dữ định cãi gì đó, nhưng nhớ cũng vô tình chạm gốc đuôi, cô cũng phản ứng y hệt.
Quá rõ ràng luôn …
Anh lập tức ngoan ngoãn ôm Tiểu Miêu lòng.
Anh như kiểu định chuyện mờ ám, mèo thì thấy sợ.
Ôn Xu theo phản xạ ôm chặt đuôi, đôi mắt mèo đầy cảnh giác, giọng nhỏ nhẹ:
“Anh định gì …”
Bùi Dữ khẽ, hôn lên trán cô:
“Anh gì, mới chạm nhẹ mà Miêu Miêu chạy mất tiêu .”
Ôn Xu lẩm bẩm:
“Dù cũng là chạm.”
Bùi Dữ xoa tai mèo của cô, vuốt nhẹ ở gốc tai, khiến Ôn Xu đỏ mặt nép lòng .
“Bùi Dữ!” cô sốt ruột hét lên.
“Ừm, đây.” Bùi Dữ híp mắt.
“Bảo bối đôi tai mèo đáng yêu quá.”
Ôn Xu cố che tai, nhưng đuôi thì giấu kịp, đáng thương :
“Đừng nghịch nữa… Em buồn ngủ…”
Bùi Dữ đôi mắt ướt rượt xinh của cô, thật sự khó từ chối.
Ôn Xu thấy d.a.o động, lập tức ôm cổ , hôn lên khóe miệng:
“Anh là chủ nhân tuyệt nhất thế giới!”
Bùi Dữ nhéo tai cô, hỏi :
“Thế ai là bạn gái hư nhất thế giới, là bé mèo tên Ôn Xu ?”
Ôn Xu chớp mắt, chỉnh :
“Là Tiểu Miêu đáng yêu nhất!”
Bùi Dữ phì, cúi xuống c.ắ.n nhẹ môi cô một cái.
“Đau quá!” Ôn Xu rưng rưng mắt trách,
“Anh hư quá !”
Bùi Dữ cam chịu mắng:
“Dù cũng hư bằng bé Miêu Miêu .”
Ôn Xu tức quá, c.ắ.n một cái tay :
“Anh dám c.ắ.n em !”
Hai giỡn qua giỡn một lúc, cuối cùng Ôn Xu bực quá chọc cho Bùi Dữ cũng đầu hàng, xoa nhẹ gốc đuôi một cái mới chịu yên.
Trước khi ngủ, đuôi mắt Ôn Xu vẫn còn đỏ hoe, còn tay Bùi Dữ thì đầy dấu răng của Tiểu Miêu, trầy chảy máu, như mấy vết gãi ngứa thôi.
Mặc dù khi ngủ còn giận dỗi, nhưng đó, Ôn Xu vẫn ngoan ngoãn gọn trong lòng .
Khi họ ngủ say, tuyết ngoài trời ngừng rơi.
Lúc , tại ranh giới giữa căn cứ Vị Lai và căn cứ chính phủ, một cuộc tranh cãi gay gắt đang nổ .
Chẳng bao lâu , cãi biến thành xung đột. Dị năng giả bên Vị Lai tay , khiến một bên chính phủ thương. Chính phủ lập tức điều quân ứng chiến.