Tiêu Dã: “Được!”
Cuộc chiến giữa căn cứ Vị Lai và căn cứ chính phủ diễn vô cùng ác liệt.
Lúc đầu, phía căn cứ chính phủ vẫn còn khá định, chủ yếu tập trung phòng thủ, động phản công. Trong khi đó, bên Vị Lai thì đ.á.n.h kiểu “tới công chuyện”, dị năng ném như mưa, bất chấp trúng ai, trúng . Miễn là ném , còn quan tâm.
Cả khu vực chiến đấu thành một mớ hỗn loạn.
Dù nhóm dị năng giả bên Vị Lai qua huấn luyện, nhưng so với đội ngũ quy củ của căn cứ chính phủ thì vẫn còn hoang dã, thiếu bài bản. chính cái kiểu đ.á.n.h bừa là đặc trưng của họ.
Bị bất ngờ dội b.o.m dị năng như mưa, căn cứ chính phủ buộc đổi chiến lược, chuyển sang chủ động tấn công. Cục diện nhanh chóng trở nên hỗn loạn, dị năng đầy trời bay loạn xạ.
Những căn cứ nhỏ xung quanh vạ lây, thấy khói lửa chớp sáng mà gấp rút tìm chỗ dừng chân mới.
Cố Dư lưng Quyền Phong, dùng ống nhòm quan sát tình hình chiến đấu.
Người ngoài thì thấy hào hứng, nhưng những ở trong cuộc như họ chỉ thấy rối ren và lo lắng. Căn cứ từng yên giờ đây trở nên đầy áp lực.
Cố Dư giơ ống nhòm lên: “Bọn họ cũng dùng dị năng .”
Quyền Phong nhếch mép : “Dùng dị năng? Nếu là cầm vũ khí chiến đấu thì còn cơ hội thắng cao hơn chút đấy.”
Không tự tin quá đà, mà bởi vì dị năng giả bên Vị Lai mỗi tuần đều ngoài nhiệm vụ ít nhất hai , mỗi thu về ít nhất 800 viên tinh hạch mới đạt chuẩn. Vì , họ dùng dị năng liên tục, thuần thục, sức chiến đấu cũng mạnh hơn so với dị năng giả của căn cứ chính phủ – những ít kinh nghiệm thực chiến.
Một lãnh đạo khác cũng đang bàn bạc.
“Bọn họ vẫn thật sự tay, khi nào là đủ vũ khí ?”
“Có thể họ đang thử xem thực lực của chúng như thế nào mới đ.á.n.h thật.”
“Không cần lo lắng quá, đạn d.ư.ợ.c vô hạn, dùng nhiều thì cũng hết, chắc họ đang tiết kiệm đó.”
“Cũng chắc, họ thiết và kỹ sư kỹ thuật, chế tạo thêm thì cũng khó.”
Tâm lý của căn cứ chính phủ hiện giờ khó đoán. Nhìn tình hình thì rõ ràng họ đang ép tới ngạt thở.
Quyền Phong trầm ngâm: “Cử hai đến các căn cứ nhỏ xung quanh bàn chuyện hợp tác. Xem họ ý định về phía căn cứ chính phủ . Nếu , thì dằn mặt một chút, cảnh cáo là .”
Nếu bọn họ chiếm , thì cũng để căn cứ chính phủ dễ dàng .
Tình hình hai bên như vầy, nếu nhanh chóng phân thắng bại thì chỉ còn cách đ.á.n.h lâu dài.
Bên phía Bùi Dữ, ngày nào cũng lên sân thượng xem tình hình chiến đấu.
Lúc đầu, căn cứ Vị Lai chiếm ưu thế, nhưng từ ngày thứ ba, căn cứ chính phủ bắt đầu phản công dữ dội, thế trận dần cân bằng. Hai bên giằng co, ai chiếm lợi thế rõ rệt.
thế cân bằng kéo dài lâu.
Tới ngày thứ bảy, căn cứ chính phủ đầu tiên cho dị năng giả cầm s.ú.n.g trận. Tình thế lập tức đảo chiều.
Súng b.ắ.n xa, nhanh và cực kỳ sát thương. Chỉ trong một giờ, hơn một ngàn dị năng giả của căn cứ Vị Lai thiệt mạng.
Tổn thất với bất kỳ căn cứ nào cũng là một cú sốc nặng nề.
Vị Lai buộc rút lui, hai bên tạm dừng chiến đấu. Căn cứ chính phủ còn cử một đoàn đàm phán, hy vọng hòa giải.
đoàn đàm phán còn kịp cửa căn cứ Vị Lai từ chối thẳng. Nghe Quyền Phong còn nổi trận lôi đình, cùng là trai đích mặt mới định tình hình.
Còn Bùi Dữ và nhóm của chỉ xem bộ chuyện như một màn kịch.
“Em vẫn biến ?” Bùi Dữ ôm Tiểu Miêu lòng, cho cô chạy tìm Tiểu Bình Quả, “Đã một tuần đấy.”
Tiểu Miêu giơ móng lên quào nhẹ, ánh mắt ngây thơ vô tội .
“Meo~”
Cô lười trong lòng , l.i.ế.m móng vuốt.
Không biến , mà là… biến …
Ôn Xu lý do, nhưng cô ngại , nên đành vờ như nghĩ tới việc biến , giả bộ lẩn tránh.
Bùi Dữ xoa đầu cô: “Là biến , là… thể biến ?”
“Meow…”
【Đừng hỏi, hỏi cũng chẳng hiểu 】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-291-noi-thang.html.]
Tiểu Miêu lăn lộn trong lòng , giả ngơ.
Cái đuôi xù nhẹ quét qua tay Bùi Dữ, nhột nhột.
“Anh hiểu mà.” Bùi Dữ gãi cằm cô, hỏi: “Nên... Xu Xu biến ?”
Đang lim dim tận hưởng, xong câu đó, Tiểu Miêu bỗng bật dậy, chạy từ cuối giường lên đầu giường, trừng mắt , lông dựng hết cả lên.
“Meo ngao!”
【Anh hiểu tiếng mèo ?!】
Bùi Dữ ho nhẹ một tiếng, thật: “Anh từ lâu , chỉ là dám với em, sợ em nghĩ cũng thể tiếng lòng khác.”
Lúc đó chắc chỉ tiếng lòng của Ôn Xu, nên dám , sợ lỡ lộ chuyện.
Sau mới , nghĩ quá nhiều.
Aaaaa!
Tiểu Miêu thừ giường, biểu cảm như sụp đổ tập.
Rõ ràng cả hai đều trọng sinh, kỹ năng đặc biệt chỉ mỗi Bùi Dữ ?
Thế thì… đây khi cô còn là mèo, mấy lời bậy bạ lưng chủ nhân, chẳng đều thấy hết ?
Bùi Dữ dáng vẻ tội nghiệp của cô, dịu dàng : “Yên tâm, mấy lời riêng tư . Hơn nữa, khi em biến thành , tiếng lòng của em cũng nữa.”
Mèo !
Mèo !
Tiểu Miêu dùng móng che tai, giả vờ như gì.
Bùi Dữ , bế cô về lòng : “Xin bảo bối, xin , đừng giận nữa mà.”
“Meo …”
Thật Ôn Xu giận.
Chỉ là thấy chuyện … thần kỳ thật.
Tiểu Miêu ôm tay Bùi Dữ, nghiêng đầu suy nghĩ, ngập ngừng kêu một tiếng.
【Do đang trong kỳ động d.ụ.c nên mới biến . Phải chờ hết kỳ mới thể biến .】
Bùi Dữ sững , ngón tay đang vuốt ve cô dừng : “Kỳ động dục?”
“Meo~”
【Ừm...】
Bùi Dữ nhíu mày: “Lần nào tới kỳ cũng như ?”
Tiểu Miêu bò lên vai , dụi dụi mặt .
【Không hẳn…】
Giọng cô nhỏ dần, rõ ràng là còn giấu gì đó.
Dù cô hết, nhưng Bùi Dữ cũng đoán phần nào.
Anh nhấc Tiểu Miêu đặt lên đùi, nhẹ nhàng vỗ vỗ m.ô.n.g cô.
Bùi Dữ: “ là bé mèo nghịch ngợm.”
Giờ thì chỉ thể đợi kỳ động d.ụ.c qua thôi.
Ôn Xu sững mấy giây, kêu “meo” một tiếng đầu c.ắ.n nhẹ tay .
【Bắt nạt mèo!
Cắn nè!】
Bùi Dữ chẳng buồn né, còn chìa tay cho cô c.ắ.n chơi: “Chắc sắp hết .”